Lời Trẫm Nói, Chống Cự Vô Ích - Chương 58

Cập nhật lúc: 2025-02-07 12:55:06
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Qua thật lâu, Phượng Triêu Văn nhẹ tay nhẹ chân , cởi áo cởi giày, sờ lên giường, xốc lên chăn mền, sờ soạng một cái đầu : “Ngày nóng cũng thể đắp cái chăn dày như , một đầu đầy mồ hôi, sợ nóng ?”

Ta nhắm mắt ừ hai tiếng, cảm giác đầu cái khăn nhẹ nhàng lau, đột nhiên trong lúc đó cảm thấy đặc biệt hiểu Hoàng Giới tướng quân.

Chỉ là cách bất đồng mà thôi.

Hắn trung quân cũng yêu dân. Chính là với , dân chúng trong thiên hạ dù cho sinh hoạt trong nước sôi lửa bỏng, cũng liên quan quá lớn với . Loại tình cảm trung quân ái quốc sâu đậm quá mức vĩ đại, phụ , như vẫn nên cầu , miễn cho nhơ nhuốc mấy chữ .

Hắn lý.

Ta chỉ bảo vệ một , viên thịt mập mạp hình cầu từ nhỏ cùng lớn lên với , giống ruột của , cùng qua thời niên thiếu.

Hoàng lương một giấc chiêm bao[65], hôm nay mới tỉnh.

Trong mộng nước từng bại, nhà từng tan, cha già cũng từng mất.

Trong mộng từng sủng nịch trân ái, dịu dàng hứa hẹn, một đời một thế.

Trong mộng dắt tay , lau mồ hôi trán , xua những đêm ác mộng của , dùng lồng n.g.ự.c ấm áp sưởi ấm trái tim băng lạnh của ...

Tuy bá đạo ngang ngược, đối với luôn nghiêm mặt răn dạy, tranh chấp với cũng nhường cho nửa phần, lúc nào cũng chiếm hết thượng phong, nhưng nhớ ấm áp ở đầu ngón tay và nhu tình trong mắt ...

Một giọt lệ, chậm rãi chảy xuống, ở chỗ thấy, rơi rụng gối trúc gối chung với ...

—— Cứ coi như, bao giờ rõ mặt của ngươi.

Ngày thứ hai, khi dậy, liền dâng một thẻ cho Phượng Triêu Văn, để trong thành chiêu hàng.

Hắn cự tuyệt đồng ý, ở bên cạnh tốn nhiều thời gi­an, tiếc giận dỗi sân si, rốt cục cũng chấp thuận.

“Trong thành đều là thuộc hạ bạn cũ của phụ , gì đáng sợ?”

Vẻ lo lắng trong mắt đậm: “Ngươi sẽ trở về chứ?”

Ta đập vai của : “Thái tử điện hạ ngươi ngu chăng? Đại Trần quốc nay đều mười vạn ngựa sắt của ngươi vây như thùng sắt, nếu thể chắp cánh bay , nghĩ đến hoàng đế bệ hạ Đại Trần tự nhiên cũng thể.”

Hắn từ đến nay luôn lòng tin với kỵ binh của , khóe môi cong, còn nghiêm mặt: “ . Hôm nay kinh đô Đại Trần thậm chí cả con ruồi cũng bay .”

Hắn gọi một trăm kỵ binh hộ tống kinh đô Đại Trần.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/loi-tram-noi-chong-cu-vo-ich/chuong-58.html.]

Ta thành, trăm mối cảm xúc ngổn ngang, hướng về đầu tường kêu gọi đầu hàng, bởi vì chắc chắc cha con Yến gia tất nhiên sẽ mở cửa thành cho , từng lo lắng hôm nay gặp Tiểu Hoàng.

Một câu nhẹ nhàng ngoài lều, hết kỳ quặc về trận Hoàng Hà cốc.

Ta nghĩ đến trận chiến ở Tuy thành, Yến Bình ngựa, vẻ mặt lúc ngăn trở xuất chinh.

Hắn rõ.

Cha con Yến gia sớm âm thầm nghiêng về Đại Tề, hai bên hô ứng, lúc mới khiến Đại Trần binh bại như núi đổ. Yến Bình cửa thành, tự mở thành nghênh đón trở thủ đô, phất phất tay với trăm tên lính Phượng Triêu Văn phái theo lưng: “Các vị trở về , chuyển cáo thái tử điện hạ, An Dật nhất định nhục sứ mạng!” Một cỡi ngựa bước một tòa cô thành cuối cùng của Đại Trần.

Yến Bình xuống thành, ngựa của , tựa hồ chút cao hứng, về phía , cả hai ngầm hiểu , thản nhiên : “Yến Tướng quân, lâu gặp!”

Quân hàm của cao hơn , nhưng xuống ngựa.

Trong trí nhớ, luôn hèn mọn ngửa đầu, bộ dáng của , thật sâu ghi khắc lòng.

Lưu luyến si mê một , sai, sai chính là tìm nhầm dùng sai phương thức.

hôm nay tất cả đều còn quan trọng, yêu và yêu, nước mất , cũng , truy cứu ý nghĩa gì đây?

“An Tướng quân, ngươi hình như ở Tề doanh, vì còn trở về?”

Hắn tất nhiên cho là phản quốc, quân b*n n**c giống . Chính là để tay lên n.g.ự.c tự hỏi, khác ?

Ta bốn phía, bên cạnh chỉ một đội vệ binh, chắc là vệ Yến phủ, vì : “An mỗ phụng mệnh thái tử điện hạ Đại Tề, tiến đến chiêu hàng bệ hạ, kính xin Yến Tướng quân thông truyền !”

“Ngu xuẩn!” Hắn trừng .

Ừ, kỳ thật cũng cảm thấy đặc biệt ngu xuẩn. Bất quá chuyện cho tới bây giờ cũng thời điểm so đo.

Ta theo Yến Bình cung, tìm Tiểu Hoàng chôn trong Trọng Hoa điện.

Lúc đó say sưa ngủ như heo, hơn nửa năm thấy, mập . Có thể thấy chiến tranh cũng ảnh hưởng đến chất lượng thức ăn trong nội cung.

Hai tay níu lấy má của dùng sức kéo, từ trong mộng bừng tỉnh, từ giường rồng nhảy xuống, chân trần kêu to trong điện: “Quân Tề đánh ? Quân Tề đánh ?”

Ta đột nhiên tìm ý nghĩ giống từ gã mập .

Mặc dù trời sập đất sụt nước mất nhà tan, liên quan gì với kẻ mập ?

Chỉ sợ chỉ cần ba bữa cơm ấm no, ăn cá ở phòng, vẫn ngủ thật ngon.

Loading...