Lời Trẫm Nói, Chống Cự Vô Ích - Chương 81

Cập nhật lúc: 2025-02-07 12:59:56
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dực Vương trời sinh xa trông rộng, là một chính trị gia trác tuyệt, vận dụng chiêu g.i.ế.c gà dọa khỉ thành thạo nhất. Dưới sự huấn luyện cường độ cao của , nào sợ khuya khoắt tiếng kêu thảm thiết ngoài cửa sổ thức tỉnh, cũng thể bịt lỗ tai tiếp tục ngủ.

—— lúc liền cực kỳ hoài niệm lồng n.g.ự.c của Phượng Triêu Văn.

Đáng thương Tiểu Hoàng tuổi còn nhỏ quá, lật giữa tiếng kêu gào thê thảm ngoài cửa sổ, sắc mặt xanh trắng, tới lui mặt đất. Người bên ngoài động tĩnh bên trong phòng, cung kính cáo : “Bọn thần quấy rầy thánh giá, tội đáng c.h.ế.t vạn , kính xin bệ hạ thứ tội! Chẳng qua là tặc tử mang tội phản quốc khi quân, Vương gia tất nhiên trừng phạt ở mặt thánh giá!”

mặt thánh giá trừng phạt tặc tử phản quốc là , nhưng khuya khoắt cưỡng bách hoàng đế bệ hạ trực tiếp động tĩnh từ hiện trường hành hạ đến c.h.ế.t tù phạm, bụng khó lường ! Sợ bệ hạ trái tim mà , khả năng đời nhà ma, may mắn Tiểu Hoàng trái tim khỏe mạnh, cũng bệnh.

Tiểu Hoàng nắm chặt quả đ.ấ.m tới lui trong phòng, trán nổi gân xanh dữ dội, như con thú tù. Ta chỉ từ giường bò dậy, trấn an con thú con xù lông , lôi kéo , hướng về phía ngoài cửa sổ cất giọng : “Khó Dực Vương gia vất vả vì nước, khuya khoắt còn trừng phạt tặc tử phản quốc khi quân, bệ hạ cảm giác thực sự bất an, bây giờ chuẩn qua thăm hỏi Dực Vương gia!”

Vương gia a, chuyện nhiễu mộng của , thật thì ai cũng thể ...

Tiểu Hoàng ngu ngốc hướng , lông mày giãn , quả đ.ấ.m cũng mở, ngay cả gân xanh trán cũng lặn mất, thư thái.

Người bên ngoài liên tiếp từ chối: “Sao thể phiền thánh giá!”

... Sợ là quấy rầy mộng của Dực Vương gia?

Tiểu Hoàng lưu loát mặc lên áo dài, mặt hưng phấn thúc giục , đợi ngoài cửa từ chối nữa, búi tóc đẩy cửa , theo sát phía , thấy ngoài cửa phòng một mảnh hỗn độn, ngược đãi đang hấp hối, bốn năm tên hộ vệ đưa tay dính m.á.u chuẩn ngăn đường của Tiểu Hoàng, một cước đạp ngã mặt đất, thông minh mượn cơ hội liền lăn một vòng chạy xa, chắc là báo tin cho Dực Vương.

Ta cùng với Tiểu Hoàng tới chỗ ở của Dực Vương, chỉ thấy đèn đuốc sáng trưng, Dực Vương quần áo xốc xếch buồn ngủ m.ô.n.g lung từ bên trong phòng đón, khép rèm đỏ hương thơm mơ hồ trong phòng... Đây là một nam nhân lẫn lộn công việc và cuộc sống.

Sắc mặt Dực Vương khó chịu chằm chằm Tiểu Hoàng tiến đến —— vô luận nam nhân nào quấy rầy lúc , đại khái cũng sẽ cao hứng —— đáng tiếc Tiểu Hoàng nhà thông thái, đếm xỉa đến ánh mắt g.i.ế.c , tiến lên liền nắm tay của , cơ hồ chảy nước mắt xuống: “Trẫm bất tài, liên lụy Vương thúc đêm thể say giấc, cả đêm thẩm tra những nghịch thần , trẫm cảm thấy đau buồn sâu sắc, đặc biệt đến bạn Vương thúc, cùng Vương thúc chia sẻ!”

Ta hầu ở lưng Tiểu Hoàng, thầm khen lời của hết sức xác đáng, khiến mặt buồn ngủ của Dực Vương gia kinh bay, cúi đầu vẻ cung kính, cơ hồ đến hết .

Dực Vương gia đêm trừng hung đồ, hoàng đế bệ hạ thương khổ cực, đêm khuya tới thăm hỏi, quân thần một vẻ hài hòa. Ban ngày Dực Vương còn thiết yến khoản đãi “Quảng Vũ tướng quân trung dũng yêu nước”, cũng bố trí tất cả chuyện trong ngoài, bất quá sáu bảy ngày, quân thần gặp đều chỉa một đôi mắt quầng thâm, quả nhiên vì dân vì nước, một mảnh thật lòng, khiến khâm phục!

Lúc Dực Vương gia liền biểu lộ một mặt khoan hậu nhân ái của .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/loi-tram-noi-chong-cu-vo-ich/chuong-81.html.]

Hắn ủ rũ mặt mày ở trong bữa tiệc, than thở Đại Trần thế yếu, yêu nước trung dũng trong lúc quốc gia gặp nạn, lý nên hô to la lớn, vì nước mặc cho đầu rơi m.á.u chảy.

... Thế yếu và mất nước, thật thì vẫn khác biệt chứ?

Ta gặm tương giò, miệng dính đầy mỡ, luôn miệng phụ họa.

Nếu kẻ thức thời mới là tuấn kiệt, tuấn kiệt giống như , tại thể vì chuyện nhỏ mà xảy tranh chấp với Dực Vương gia?

Tiểu Hoàng bấm cánh tay của một cái ở mặt bàn, mưu sĩ lưng Dực Vương gia cũng liền thở dài: “Quảng Vũ tướng quân điều , binh lực tay Vương gia hôm nay đủ hai vạn, chẳng những bảo vệ an nguy của bệ hạ, còn vì cứu phục nghiệp lớn mà bôn ba, thực là trứng chọi đá a!”

Ta cảm thấy gặm giò vẻ mặt mày ủ rũ, thể biểu đạt kính ngưỡng của đối với Dực Vương gia, chỉ đành để giò xuống, xoa xoa mỡ đông tay, mặt đôn hậu Dực Vương gia: “Vương gia xưa nay , An Dật chẳng qua là quần áo lụa là, chức tướng quân cũng là ban đầu nhờ bóng của , đối với hành quân bố trí cứu phục nghiệp lớn, lòng tương trợ Vương gia, cũng lực a!”

Mắt hổ của Dực Vương gia chợt lóe ánh sáng lạnh, sầu khổ .

... Ngắm cũng ngắm hết, cũng là Quan Âm bồ tát, cứu khổ cứu nạn!

Ta chuyên tâm lau mỡ đông đầu ngón tay, giả vờ thấy.

Đôi mắt ti hí của phụ tá cạnh sáng lên, chằm chằm giống như chằm chằm một khối thịt béo, “Tướng quân , trong tay nhiếp chính vương nắm giữ một khối binh phù, khối binh phù nắm giữ một chỗ luyện binh bí mật của Đại Trần, chỉ cần đội quân , lo gì Đại Trần thể phục quốc?”

Trong bữa tiệc nhất thời tĩnh mịch tiếng động, tuy cúi đầu, nhưng cũng cảm giác chung quanh mười bảy mười tám đạo ánh mắt nóng bỏng ném ở .

Ta ngẩng đầu lên, thành khẩn Dực Vương gia: “Chuyện binh phù, xác thực. Chẳng qua là... Vương gia cũng , ban đầu mạt tướng chiến bại ở trận Hoàng Hà cốc, Đại Tề thái tử bắt sống...” Vừa đúng quăng lấy ánh mắt xin .

Màn ngầm hiểu trong lòng , khiến gã nhất thời khống chế tâm tình của , tức giận quá mức hướng rống lên: “Ngươi nha đầu thối tha, quy phục trướng thái tử địch quốc, nhân tiện dẫn quân đầu hàng Đại Tề? Không trách thể vị trí hoàng hậu! Vương gia...” Hắn ở nơi đó tức giận thở hồng hộc, thật giống như bới mộ tổ nhà .

... Ta thật thì, cái gì cũng !

Dực Vương gia chờ phát tiết sai biệt lắm, mới nhẹ nặng quát một câu: “Câm mồm, Quảng Vũ tướng quân chính là nữ nhi của nhiếp chính vương, việc tất nhiên vì dân vì nước, há là nghịch thần phản quốc? Nàng tất nhiên là tương kế tựu kế...” Nói đến , sắc mặt cũng khó , ước chừng cũng cảm thấy lời giải vây cho của quá mức hoang đường.

Cho nên , Dực Vương gia còn một mặt khoan hậu nhân ái, dù cho chỉ là mặt mũi, cũng từng áp địa lao, nghiêm hình tra khảo một phen, mà rượu ngon thức ăn ngon khoản đãi, trừ thể tự do nơi đây, yêu cầu gì khác, đều thỏa mãn.

Loading...