Lời Trẫm Nói, Chống Cự Vô Ích - Chương 84

Cập nhật lúc: 2025-02-07 13:00:01
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ta, Tiểu Hoàng với tiểu đạo cô chật vật chạy trốn, ngẩng đầu liền thấy tuấn nhan càng ngày càng gần của Phượng Triêu Văn, áo khoác màu đen khiến ẩn trong bóng tối, cưỡi ngựa đen bay qua ánh trăng như nước... Hắn giương cung đáp kiếm, tên vàng phá ... Thiết kỵ hộ vệ đánh tới như sét, cả vùng đất chân trong nháy mắt lay động, thiết kỵ phân chạy qua hai bên chúng , trong nháy mắt bao phủ chúng ...

Sau đó là vô tận tiếng động, dắt Tiểu Hoàng, Tiểu Hoàng dắt tiểu đạo cô giận đến sắc mặt biến thành màu đen, như nước thủy triều thối lui về bờ cát, ngơ ngác tại chỗ...

Một một ngựa chậm rãi tới gần, nam nhân tuấn mỹ như thần hướng vươn tay, một tay vững vàng nắm Tiểu Hoàng, dám đưa tay , đợi lâu, trong con ngươi một mảnh băng hàn, rốt cục khẽ : “Hoàng hậu của trẫm, nắm c.h.ặ.t t.a.y nam nhân khác chịu buông ...” Nháy mắt thấy sát ý ở trong mắt .

... Cha, con xin ngài, tên khốn kiếp mắt , cũng thể bới phần mộ nhà báo thù, thể ... Hơn nữa ánh mắt lạnh như băng mang theo sát khí của thật khiến run rẩy... Tiết khí, thật thì lâu !

Khi cúi chặn ngang ôm lấy, buộc buông tay Tiểu Hoàng , rơi áo khoác của , nhịn uất hận... Ai thể hiểu đau khổ khi nhỏ yếu đối mặt cường quyền a? Hoàng đế bệ hạ khẳng định quên, ngoài khẩu vị , còn một bộ răng !

Ta ôm cánh tay , hung hăng cắn, bắp thịt cứng rắn miệng như sắt đá, cũng thề cắn xuống một miếng ...

Bên tai là thanh âm kinh dị của Tiểu Hoàng và tiểu đạo cô, cuối cùng đến một tiếng khẽ: “Chẳng lẽ là Dực Vương cho nàng ăn thịt? Nhìn thấy trẫm ôm cắn một miếng...”

Ta ngẩng đầu lên, thấy nụ vô sỉ bên mép , rốt cục nhịn tức giận, mất lý trí quyền đ.ấ.m cước đá: “Khốn kiếp, ngươi dám đào mộ phần nhà ... Khốn kiếp...” Vì khối binh phù nát , ngươi còn chuyện gì thể ?

Hắn tựa hồ mờ mịt, nhanh như ở trong mộng tỉnh , hai cánh tay siết chặt trong ngực, liên tiếp trấn an: “Ngoan, là như nàng nghĩ, ... Giả... Đều là giả...”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/loi-tram-noi-chong-cu-vo-ich/chuong-84.html.]

Rõ ràng là thật, còn dám trợn tròn mắt dối!

Ta giận dữ chằm chằm , ôm chặt trong n.g.ự.c , mặc dù thể động đậy, nhưng hận thể dùng ánh mắt lăng trì . Hắn hướng nhẹ: “Đi về hỏi hỏi Đồng bá thì , là như nàng nghĩ, trẫm thề!” Sau đó cúi đầu xuống, liều mạng bỏ qua thần sắc kinh ngạc của Tiểu Hoàng và tiểu đạo cô, như chuyện gì xảy hôn lên nước mắt mặt ...

Nghe điều kiện tiên quyết để một vị hoàng đế chính là da mặt dày, ở tình huống quang minh chánh đại còn thể tinh thần hưng phấn mở tiệc với cung phi.

Ta tự nhận da mặt dày như Phượng Triêu Văn, chằm chằm , bất tri bất giác chảy nước mắt xuống, tối nay nước mắt thật xu thế vỡ đê, bây giờ chảy mạnh, khi gần sát hôn lên mặt , một đầu đ.â.m trong n.g.ự.c , c.h.ế.t cũng chịu nâng đầu lên, đem bộ nước mắt nước mũi lau ở vạt áo .

Bên tai truyền đến tiếng sang sảng của , lồng n.g.ự.c nhẹ chấn bên gò má , chiến trường nơi xa tựa hồ liên quan với , một mảnh trời đất trong n.g.ự.c đàn ông , ấm áp an nhàn, cẩn thận liền thể đắm chìm trong đó.

Thiết kỵ hộ vệ của Phượng Triêu Văn cùng nam chinh bắc chiến, một món binh khí sắc bén bên tay. Thủ hạ của Dực Vương mặc dù cũng yếu, nhưng hai canh giờ , rốt cục địch bắt, chúng phụ tá võ tướng tay c.h.ế.t hơn phân nửa, còn cũng lùng bắt.

Tiểu đạo cô tái nhợt mặt ở tại chỗ, nhiều nhào qua, Tiểu Hoàng vững vàng nắm cổ tay. Ta ở trong n.g.ự.c Phượng Triêu Văn tiếng nức nở nghẹn ngào của nàng: “Ngươi khốn kiếp, buông ... Buông ...”

Lúc mới phát hiện, Tiểu Hoàng và Phượng Triêu Văn một chút cực kỳ tương tự, đó chính là thù tất báo.

Hắn chẳng những nắm tiểu đạo cô thả, còn ác ngữ châm chọc: “Thả ngươi trở về chịu c.h.ế.t ? Ngươi chết, nửa năm khổ cực của đây đòi nào? Ngươi nên nguyên vẹn còn sống trả nợ !”

Ta nghĩ, nếu như Phượng Triêu Văn thể chấp nhận Tiểu Hoàng, cuộc sống của tiểu đạo cô sẽ chẳng dễ dàng.

Loading...