Hoàng đế bệ hạ và Bản cung đang ở giường thì Điền Bỉnh Thanh và Nga Hoàng gọi dậy, rửa mặt xong, xuống ăn đồ ăn sáng, một đám phi tần thì đang tắm nắng chờ đợi ngoài Trọng Hoa điện.
—— các nàng tới nửa canh giờ .
Nga Hoàng , tự xưng Bản cung, mặc dù quả thật thích xưng hô .
Hoàng đế bệ hạ lên triều là nhàn nhã, ăn đồ ăn sáng vô cùng chậm, nuốt mất ba cái há cảo tôm, mà túi canh gạch cua của vẫn còn nguyên vẹn.
Ta xem mắt, gắp một há cảo tôm đưa đến bên miệng , hoàng đế bệ hạ sửng sốt một chút, mở to miệng cắn há cảo tôm nhẹ nhai nếm, bộ dáng là thích ý.
Nga Hoàng và Điền Bỉnh Thanh , cổ quái một tiếng.
Ta cảm thấy dáng vẻ hoàng đế bệ hạ ăn cơm u nhã đoan trang, sắc cơm, vì cũng thích ý, đành lòng thúc giục hoàng đế bệ hạ ăn cơm nhanh chút.
Thay vì ủy khuất dày của hoàng đế bệ hạ, tổn thất sắc ăn cơm, bằng ủy khuất hai chân của mấy vị cung phi bên ngoài điện.
Ta từ đến giờ trong ngoài rõ.
Thời gian ăn sáng gần một canh giờ, vì khi những cung phi mảnh mai ở sự dẫn dắt của Đức Phi và Ngọc phi khấu đầu, những ngọc dung đều trắng bệch, thở dốc.
Đợi các nàng oanh thanh yến gáy quỳ xuống , lễ mắt với hoàng đế bệ hạ và bản cung, Nga Hoàng nhất nhất đưa lên lễ mắt, mấy phần hứng thú quan sát một phen, thấy cung phi của hoàng đế bệ hạ mập yến gầy, riêng khác , chẳng qua là thể chất yếu, vì nhiệt tâm đề nghị với hoàng đế bệ hạ: “Bệ hạ, nô tì thể những cung phi đủ khoẻ mạnh, là trường thọ. Lúc khi nô tì về quê, thấy những nông phụ thể khoẻ mạnh, bằng đuổi cung phi đến nông thôn sống một đoạn thời gian, chừng cũng mạnh mạnh khoẻ khoẻ.”
Những cung phi lời , sắc mặt như tờ giấy. Đức Phi và Ngọc phi càng thêm cặp mắt phóng hỏa chằm chằm .
Ta nỗi khổ tâm, các nàng điều, Bản cung thật là tiếc nuối!
Hoàng đế bệ hạ híp mắt gật đầu: “Tất cả liền theo hoàng hậu .” Phía nhất thời vang lên tiếng kinh hoàng.
Đức Phi gắt gao chằm chằm , rốt cục nhịn mắng: “***——”
Ta còn phát tác, hoàng đế bệ hạ đổi sắc mặt: “Người , Đức Phi vô lễ với Hoàng hậu nương nương, vả miệng hai mươi!”
Đức Phi liều c.h.ế.t giãy giụa, gọi “Bệ hạ”, thấy hoàng đế bệ hạ động đậy, kéo dài giọng điệu buồn bã cầu khẩn: “Biểu ca... Biểu ca... Thục nhi cố ý mạo phạm Hoàng hậu nương nương...”
Trái tim Bản cung thật là vui.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/loi-tram-noi-chong-cu-vo-ich/chuong-89.html.]
Nhà dân chúng, bỏ trốn hoặc là kết , sáu bảy phần là quan hệ biểu ca biểu , biểu ca và biểu chính là những tỉ lệ gian tình cao.
Ta khẽ dựa Phượng Triêu Văn, nóng bỏng Đức Phi đang đến mặt mũi đầy nước mắt đất, đầu chằm chằm hoàng đế bệ hạ: “Bệ hạ, cảm thấy trong cung một chút cũng dễ chơi, hôm nay cũng trở về , chính là thời điểm để một nhà gặp ...”
Bệ hạ ngài nếu dám cho thoải mái, khẳng định phất tay áo Hoàng hậu nương nương bỏ .
Trán hoàng đế bệ hạ hung hăng giãn , nổi giận: “Đã điếc ?”
Sau lưng xông tới bốn cung nhân, hai đè Đức Phi, hai bành bạch vả miệng, đến một khắc đồng hồ, gò má ngọc dung chỉnh tề của Đức Phi sưng thành bánh bao.
Ta lên thẳng cái lưng mỏi, nhịn oán trách: “Bản cung ghét nhất biểu ca biểu gì đó!”
Hoàng đế bệ hạ khẽ mỉm : “Trong cung trẫm từng biểu !”
Bản lãnh trợn mắt dối ai sánh bằng!
Đức Phi nhất thời phịch ở đất om sòm.
Tiếp kiến cung phi, mất gần nửa canh giờ, vì tới cung Thái hậu, gần đến giữa trưa.
Thái hậu thấy và hoàng đế bệ hạ cùng đến, sắc mặt vui mừng, mở miệng gọi một tiếng “Hoàng nhi” cực kỳ thiết, còn gọi tiến lên, lôi kéo tay của sờ sờ, cực kỳ thương tiếc, nếu nàng là ruột của Phượng Triêu Văn, thật coi đây là con một nhà.
Tương đối mà , Phượng Triêu Văn lãnh đạm nhiều, theo lễ tiết thỉnh an xong, xuống đến thời gian một ly , liền : “Hôm nay mẫu hậu cũng lớn tuổi, nhi thần cưới thê tử, là thời điểm để cho thê tử trông coi hậu cung, mẫu hậu dưỡng tuổi. Mấy năm qua nhi thần tuỳ hứng, chịu cưới hậu, cũng liên lụy mẫu hậu, thật là hổ!”
Những nếp nhăn xinh tuyệt trần mặt Thái hậu nương nương nhất thời cũng mang theo chút mùi vị giương tên trương nỏ.
Thế nhưng chỉ một cái chớp mắt, nàng liền tái mặt, vẻ mặt thảm thiết: “Mẫu hậu già , nơi nào còn thể quản nhiều chuyện. Chẳng qua Hộ quốc Đại tướng quân chỉ một nữ nhi là Thục nhi, mong rằng hoàng nhi và hoàng hậu chiếu cố nhiều hơn chút, hoàng nhi rảnh rỗi đến với Thục nhi, đứa bé tuổi tương tự hoàng hậu, rảnh rỗi cũng cho nàng đến Trọng Hoa điện hầu hạ hoàng hậu nhiều hơn.”
Hộ quốc Đại tướng quân chính là cha ruột của Đức Phi, em ruột của Thái hậu.
Ta cảm thấy, hôm nay Phượng Triêu Văn dẫn tới cung Thái hậu, rõ ràng là nắm quyền hậu cung. hậu cung và triều đình từ đến giờ quan hệ vô cùng rối rắm, nếu dựa một Thái hậu con, thể quấy lên bao nhiêu sóng gió trong cung?
Nghĩ đến vị Hộ quốc Đại tướng quân tất nhiên thể khinh thường.
Ta lo lắng một cái, lặng lẽ nháy mắt với một cái, chậm rãi : “Chỉ cần Đức Phi tuân thủ bổn phận nghiêm ngặt, hậu cung tự nhiên một chén cơm cho nàng an ăn.”
... Chỉ cần nàng thành thật, thể đói chết?