Chủ cửa hàng  lừa , quả nhiên thuốc ông  bán là  nhất. Chẳng trách  bán đắt như .  nếu giải dược   là  thì  quá.
 
Ba ngày       trải qua như thế nào. Lần đầu tiên   phòng khách sạn  rộng lớn đến thế,  nhiều  gian để thao tác như .
 
Tạ Dư vẫn còn chút nhân tính cuối cùng,    để  c.h.ế.t đói.
 
Anh  lấy điện thoại của  , bảo vệ cũng rời , mỗi ngày   đều gọi dịch vụ phòng mang đồ ăn đến cho chúng .
 
 đặt là khách sạn năm , đồ ăn của khách sạn ngon lắm. 
 
Trước đây  còn cố ý đến đây ăn uống nữa, nhưng bây giờ   thể ăn nổi một chút nào!
 
   đùi  ,   mềm nhũn dựa  lòng  . Anh  múc một muỗng cháo, thổi nguội  đưa đến môi . 
 
Là cháo bí đỏ  thích.
 
“Há miệng, ngoan.”
 
 yếu ớt: “   ăn.”
 
“Em   ăn gì cả ngày ,  tự   c.h.ế.t đói ?”
 
Tạ Dư  chuyện thật khó : “Dù em  c.h.ế.t đói  cũng sẽ  buông tha cho em.”
 
Anh  là đồ biến thái ?
 
 trừng mắt   ,    véo cằm . Không rõ là chạm  chỗ nào, miệng   tự chủ  mở .
 
Anh  đút cháo  miệng .
 
Ngọt lắm.
 
“Ngon ?”
 
  phủ nhận: “Ngon.”
 
Tạ Dư: “Ngoan ngoãn ăn hết thì sẽ cho em nghỉ ngơi hai tiếng.”
 
Anh  cũng quá đáng thật!
 
Hai tiếng?   mệt cả ngày  mà chỉ cho  nghỉ ngơi hai tiếng thôi. Mấy nhà tư bản của cách mạng Công nghiệp Manchester còn  bóc lột  như  .
 
  ngậm miệng : “Không ăn.”
 
Anh  nheo mắt,  cảm thấy nguy hiểm, quả nhiên,   : “Được thôi,  ăn thì tiếp tục.”
 
:!
 
Hỏng ,   còn  cho  nghỉ ngơi hai tiếng nữa.
 
 đáng thương cầu xin  : “Muốn nghỉ ngơi.”
 
Tạ Dư: “Ăn hết .”
 
Anh   gì mà cứ bắt  ăn thế,    ăn nổi.
 
 cầm tay   đặt lên chiến bụng đang căng tròn của : “Tạ Dư, bụng  no căng c.h.ế.t mất ,    ăn nữa,   tin thì sờ thử xem.”
 
Anh  xoa vòng tròn  bụng ,  run rẩy vùi  lòng  : “Đừng  như  mà...”
 
Ánh mắt   tối sầm: “Đừng  nữa.”
 
Anh bắt nạt   mà còn  cho   nữa.
 
Mũi  cay xè, mắt đẫm nước, cố nén tiếng : “Anh bắt nạt .”
 
Anh   hề áy náy chút gì: “Phải chịu.”
 
Dòng bình luận    ngu ngốc   xa, rõ ràng kẻ  xa nhất là  .   mặt    chuyện với   nữa.
 
Lúc ,    ép  ăn nữa mà ôm  trở  giường, đắp chăn cho .
 
 mơ hồ   : “Anh  gì ?”
 
Anh  vẫn  hung dữ, nhưng    tha thứ cho  .
 
“Không   nghỉ ngơi ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/long-cuu-vang/chuong-2.html.]
 
:!
 
Không ngờ    đại phát từ bi.  vội vàng cuộn tròn   như một chiếc nem rán.
 
Thuốc của  ... vẫn  hết tác dụng ?
 
 nhanh chóng nhắm mắt . Nếu     bắt    giải dược nữa thì chết.
 
Anh  tắt đèn chính trong phòng, chỉ còn  ánh đèn ngủ mờ ảo đang nhấp nháy.
 
Rõ ràng  mệt nhưng   ngủ , thế là  lén lút mở mắt, thò đầu  khỏi chiếc nem rán để  trộm  .    Tạ Dư phát hiện.
 
Anh  liếc  một cái: “Không ngủ ?”
 
 cắn môi: “Người dính dính khó chịu lắm,  ngủ .”
 
Anh  nhướn mày: “Vậy ?”
 
 kéo cánh tay  : “Muốn tắm.”
 
Tạ Dư vươn tay, kéo chăn của  .  ngớ  một lúc, khi  hồn  ở trong lòng   .
 
Anh  ôm   về phía phòng tắm. Trong khi  đường còn  quên châm chọc : “Yếu ớt.”
 
Mặc kệ  .
 
  phục: “Anh  bẩn  mà còn  như  ? Đợi   tự do,  sẽ tìm  đánh  một trận!”
 
Đánh   thành đầu heo, ai bảo    nhạo .
 
Có lẽ vì   sẽ đánh   nên    vui, đánh  .
 
 vùi mặt  gối  thút thít,    buông lời đe dọa: “ ghét !  nhất định sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t !”
 
  dứt lời,    đánh  một cái nữa, m.ô.n.g kêu “bốp bốp”, tuy  đau nhưng thật đáng  hổ.
 
Đặc biệt là khi Tạ Dư cúi xuống, khẽ  bên tai : “Bây giờ đại tiểu thư  thể g.i.ế.c c.h.ế.t  .”
 
!
 
Muốn g.i.ế.c  !
 
Giết sạch tất cả!
 
Từ nhỏ đến lớn   từng chịu đựng sự sỉ nhục nào như thế .
 
Tạ Dư thúc giục : “Nâng cao chút nữa, đừng lười biếng.”
 
Mông ơi,    với  ô ô. Cậu chịu khổ .  cũng chịu khổ .
 
Tạ Dư đáng ghét!
 
Mặt trời ngoài cửa sổ mọc  lặn  thứ ba, cùng với tiếng thở dài của Tạ Dư, cuối cùng   cũng buông tha cho .
 
Cứ như để thưởng cho  mấy ngày nay,   còn hôn , khiến mặt  dính đầy nước bọt
 
Ghét nước bọt, dơ c.h.ế.t  ,  là vi khuẩn.
 
Đợi  tỉnh hẳn,     mặc một chiếc váy ngủ. Cuối cùng Tạ Dư đáng ghét cũng biến mất.
 
 ôm chăn hồi tưởng  những chuyện  xảy  hai ngày qua, đầu óc trống rỗng. 
 
 quan sát xung quanh, nhận  một tin  là Tạ Dư  trả điện thoại  cho , đáng tiếc điện thoại hết pin .
 
 tìm mãi mới thấy sạc, cắm  điện thoại. Màn hình sáng lên, logo thương hiệu hiện  một lát  chuyển thành biểu tượng pin.
 
1%.
 
Pin ít quá  thể mở máy ,  đành   vệ sinh cá nhân .
 
 kéo lê đôi chân mềm nhũn chậm chạp di chuyển đến  bồn rửa mặt,   rõ bộ dạng của  trong gương khách sạn.
 
Đáng ghét, tại  mặt   hồng hào chứ? Rõ ràng  khó chịu c.h.ế.t  .
 
 khó chịu dùng cán bàn chải đánh răng chọc chọc  mặt  trong gương,  ngờ  trong gương cũng dùng bàn chải chọc  .