Lớp Học Kinh Hoàng - Chương 558: Thiên Mệnh

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-12-06 10:12:54
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Rốt cuộc là tại ? tin!” Liễu Linh Nhi hét lên.

 

“Nếu cô tin, sẽ chứng minh cho cô xem.” cầm túi tiền , dẫn cô ngoài. Sau khi ngoài, chúng đến một tiệm trò chơi điện tử, trực tiếp ném tiền đó cho chủ tiệm. với : “Cửa tiệm thuộc về .”

 

Chủ tiệm vội vàng đồng ý, cầm tiền lưng bỏ .

 

lâu , một nhóm đến cửa tiệm nghi ngờ kinh doanh trái phép, và nhanh chóng niêm phong nó.

 

dẫn Liễu Linh Nhi bước ngoài, vẻ mặt thản nhiên.

 

“Tại như ?” Liễu Linh Nhi hỏi.

 

mang lời nguyền, căn bản thể quá nhiều tiền, nếu , tai họa thường sẽ ập đến. Vì chỉ thể sống nghèo khó.” khổ .

 

“Kỳ lạ quá, tại như ?” Liễu Linh Nhi hỏi.

 

cũng rõ, lẽ là từ chuyện năm năm .” bình tĩnh .

 

Chúng tiếp tục , một bóng vụt qua, ví tiền trong túi cánh mà bay. Liễu Linh Nhi vội vàng hô bắt trộm, định xông tới. giữ vai cô .

 

“Thôi bỏ , chuyện đều là thiên mệnh. Được là may mắn của , mất là mệnh của .”

 

tiền mua đồ ăn của chúng cũng ở trong đó!” Liễu Linh Nhi .

 

“Cô cái gì!” kinh hãi biến sắc, vội vàng đuổi theo.

 

Nhanh chóng, đuổi kịp đó trong một con hẻm. Đó là một bóng ma gầy gò, đen kịt, hốc mắt. Những xung quanh thấy .

 

“Hề hề, quả nhiên ngươi vẫn đến. Kẻ nghịch thiên.” Bóng ma lạnh.

 

“Ta quan tâm ngươi ai phái đến, trả ví tiền cho .” .

 

“Ngươi nên tình trạng hiện tại của , ngươi chú định là mệnh ba thiếu (thiếu tiền, thiếu may mắn, thiếu phúc). Không thể đổi.” Bóng ma .

 

“Không cần ngươi .” liếc , vung tay một cái, ví tiền rơi tay .

 

Rồi bóng lóe lên, trong chốc lát, bóng ma tan xác thành nhiều mảnh.

 

“Vô ích thôi, vận mệnh là thứ thể đổi.” Bóng ma lạnh .

 

bình tĩnh tan biến, khinh miệt : “Ngay cả Câu Điệp cũng , các ngươi thì ?”

 

Rất nhanh Liễu Linh Nhi chạy tới, cô vội vàng hỏi: “Lấy ví tiền ?”

 

Trong lòng ấm áp, : “Lấy .”

 

“Vậy thì quá, cuối cùng cần lo lắng bữa tối nữa.” Liễu Linh Nhi tủm tỉm .

 

Nhìn nụ của cô , cũng mỉm : “May mắn là tiền ăn uống giữ .”

 

Yukimiko - (Tuyết Mỹ Tử)

“Bây giờ hiểu tại keo kiệt như .” Liễu Linh Nhi tò mò , hỏi: “Nói như , tiền kiếm sẽ nhanh mất . Mà nếu tiền quá lớn, còn sẽ gây tai họa?”

 

, cho nên kiếm bao nhiêu tiền cũng chẳng ý nghĩa gì, cũng chú định tài sản gì, vì căn biệt thự hiện tại chỉ thể thuê, chứ thể mua.” .

 

“Vậy thì quá kỳ lạ .” Liễu Linh Nhi .

 

quen .” đắc ý : “Mặc dù bản kiếm tiền, nhưng thể tiêu tiền của khác. Chỉ cần khác bằng lòng chi tiền cho . Chẳng hạn như góa phụ Trương, cô Lý, họ sẵn lòng chi tiền cho .”

 

“Đây là ăn bám ?” Liễu Linh Nhi nhảy dựng lên hét.

 

đây? thể c.h.ế.t đói chứ.” nhún vai .

 

“Đây chính là lý do cả ngày tìm mấy bà góa phụ đó hả? Anh đúng là một thằng ăn bám!” Liễu Linh Nhi hét lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/lop-hoc-kinh-hoang/chuong-558-thien-menh.html.]

 

“Để sinh tồn, đôi khi hèn hạ một chút.” gật đầu, hề chút hổ nào.

 

Liễu Linh Nhi lẩm bẩm: “Nói cũng đúng, thể trách . Hay là thế , kiếm tiền thì đưa cho , đưa cho .”

 

“Không , quy tắc lỗ hổng.” khổ, bất lực : “Tiền tiêu cũng nguyên tắc, tiền của đó là của chính họ. Chứ dựa .”

 

thể tiêu tiền của chính , chỉ thể tiêu tiền của khác. Tiền của khác thuộc về họ. mới thể tiêu. Kể cả là cướp , thì vẫn tính là của .”

 

“Nói như , trừ phi tự nguyện chi tiền cho ?” Liễu Linh Nhi hỏi.

 

.” khổ, bất lực : “Họ tuy là góa phụ gì đó, nhưng họ cam tâm tình nguyện, cho nên mới sống sót đến bây giờ.”

 

“Vậy thì khác đưa tiền cho , bạn là Lý Thông Thiên giàu ?” Liễu Linh Nhi hỏi.

 

“Đương nhiên, cho nên phần lớn thời gian, sống dựa sự cứu tế của .” .

 

“Ngoài , ai khác tự nguyện đưa tiền cho ?” Liễu Linh Nhi hỏi.

 

“Có lẽ .” bình tĩnh đến đây, chọn cách rời .

 

Nhìn bóng lưng rời , vẻ mặt Liễu Linh Nhi phức tạp.

 

“Kỳ lạ thật, rõ ràng sức mạnh cường đại như , nhưng cuộc sống sa sút đến thế. Thực với năng lực của , thể đổi , tại như ?”

 

Ngày hôm , tỉnh dậy, trực tiếp gọi: “Liễu Linh Nhi, chuẩn mang nước, cơm.”

 

Một lúc lâu , Liễu Linh Nhi vẫn đến. mặt mày âm trầm bước ngoài.

 

Lại thấy Liễu Linh Nhi đang bưng một chậu nước đến, giận đùng đùng hất đổ chậu nước.

 

Nước đổ lênh láng khắp nơi, Liễu Linh Nhi ướt hết cả . Cô tủi : “Anh !”

 

“Hừm, tại bây giờ mới đến?” .

 

“Tối qua chút việc, thức khuya.” Liễu Linh Nhi nhỏ.

 

“Thức khuya? Buổi tối cô việc gì!” khinh thường .

 

thức khuya đan vài cái giỏ, nãy bán . Mặc dù cũng kiếm bao nhiêu tiền.” Liễu Linh Nhi đưa tay, chuyển một xấp tiền cho . Cô khẽ : “Thời gian , bảo vệ , thật sự thấy .”

 

“Cho nên, đây là tiền tự kiếm . , ngốc, năng lực gì. Chút tiền đừng chê.”

 

sững một lát, lộ vẻ gì nhận lấy tiền, liếc lòng bàn tay cô . Lòng bàn tay mềm mại của cô thanh tre cứa rách vài vết.

 

lạnh lùng : “Mau cơm , bỏ qua.”

 

“Vâng.” Liễu Linh Nhi gật đầu, lưng bước .

 

Nhìn tiền trong tay, vẻ mặt phức tạp, nên gì.

 

Ăn xong bữa sáng, : “Cái chuông nhỏ trong cơ thể cô, e rằng nguồn gốc từ thời thượng cổ, là một thứ cực kỳ cường hãn. Chỉ là nó vẫn đang phong ấn. sẽ tìm cách giải trừ phong ấn, để cô sức mạnh tự bảo vệ.”

 

“Ồ, thật ? Tuyệt vời quá.” Liễu Linh Nhi hỏi một cách phấn khích.

 

“Đừng vội mừng, giải trừ phong ấn dễ dàng như , cũng manh mối gì.” .

 

“Với năng lực của , chắc chắn sẽ .” Liễu Linh Nhi .

 

im lặng ăn cơm, : “Món cô nấu, vẫn dở tệ như . Chi bằng bán cô . Đổi lấy chút tiền hơn .”

 

“Đồ khốn! liều mạng với !” Liễu Linh Nhi hét lên.

 

 

Loading...