Trong khoảnh khắc , sắc mặt ba còn đều đại biến. Lục Điệp lập tức lùi , ném một lá bùa. Lá bùa nổ tung, che chắn thứ xung quanh. Và lúc , Lục Điệp rút một lá bùa khác.
Bàn Sơn Phù (Bùa Dời Núi)!
Không chỉ , cô cũng một trong Đạo Gia Bát Chú. Món đồ , tuy hiếm , nhưng đối với cô mà , cũng là thứ xa lạ.
cô còn kịp sử dụng, bóng dáng xuất hiện, tóm lấy đầu cô . Kéo cô lên.
“Đừng g.i.ế.c .” Lục Điệp , ánh mắt tràn đầy kinh hoàng.
“Nữ kỳ nhân của Đạo Môn ? Chỉ tiếc là, ngươi đưa lựa chọn sai lầm.” cô .
“Ngươi thể g.i.ế.c , nếu ngươi g.i.ế.c , sư phụ sẽ tha cho ngươi, cả Đạo Môn cũng sẽ tha cho ngươi.” Lục Điệp , sợ hãi hét lên: “Ngươi đang đối đầu với cả Đạo Môn!”
“Ngươi nghĩ bận tâm ?” lạnh .
Lục Điệp lập tức ngây . Cô nhớ đến trận chiến ba năm , đàn ông mắt kinh thế hãi tục đến mức nào.
Đừng là cả Đạo Môn, đàn ông mắt , thậm chí dám đối đầu với thiên hạ vô địch.
“Tạm biệt.” cô một cái, lòng bàn tay siết , Lục Điệp, nữ kỳ nhân của Đạo Môn, cứ thế tan biến.
chậm rãi bước tới, ánh mắt về hai còn . Hai , vẻ mặt đều đầy kinh hãi.
“Tiếp theo, các ngươi c.h.ế.t như thế nào?” họ hỏi.
“Ta là Xuất Mã Tiên, ngươi thể g.i.ế.c .” Lão già lưng còng .
“Lời thừa thãi thật nhiều.” tiện tay vung một cái, một lực lượng vô hình, trực tiếp xé nát thành bụi phấn.
Còn tên béo bên cạnh, lúc hối hận . Hắn : “Ngươi đừng g.i.ế.c , cho ngươi sự việc.”
“Ồ, xem.” .
“Năm chúng sở dĩ dám đến đối phó với ngươi, là xúi giục.” Tên béo : “Những đó mặc áo đen, rõ mặt mũi của bọn họ, nhưng lai lịch của họ phi thường. Họ chỉ định ngươi c.h.ế.t.”
“Vì thế, chúng mới tìm đến ngươi.”
“Điều cũng dễ hiểu, nếu các ngươi gan đó.” .
“ , cho dù chúng gan lớn đến , dám đối đầu với ngươi. Chỉ vì bọn họ cho chúng pháp bảo, rằng thể khắc chế ngươi. Chúng mới liều lĩnh.” Tên béo .
“Vậy, đó các ngươi còn liên lạc với áo đen ?” hỏi.
“Sau đó, bọn họ còn liên lạc với chúng nữa.” Tên béo .
“Nếu là ,” nheo mắt , : “Ngươi cũng còn giá trị gì nữa, chi bằng c.h.ế.t .”
“Không, ngươi thể bội tín thất hứa, sống.” Tên béo , tiến gần về phía Liễu Linh Nhi.
“Muốn dùng cô để uy h.i.ế.p , căn bản là vô nghĩa.” lạnh một tiếng, : “Vừa đúng lúc, Lục Đạo Chi Lực của cũng khôi phục. Ngươi c.h.ế.t .”
Nói xong, trực tiếp mở Ngạ Quỷ Đạo, tên béo nhanh chóng hút Ngạ Quỷ Đạo, còn thấy tăm .
Nhìn Liễu Linh Nhi một cái, : “Đi thôi, chúng còn một chặng đường dài phía đấy.”
“Ừm.” Liễu Linh Nhi gật đầu, đến bên cạnh : “Hôm nay thật là kinh hiểm.”
“Cũng chút, giăng bẫy.” thở dài .
“Vậy chúng bây giờ?” Liễu Linh Nhi hỏi.
“Tìm những kẻ đó, sẽ dễ dàng bỏ qua cho chúng.” .
“Được .” Liễu Linh Nhi gật đầu.
Chúng rời khỏi bờ biển, dọc theo con đường. Liễu Linh Nhi lắc đầu, : “Lương Phàm, tại nhiều hãm hại ngươi như , thấy ngươi vẫn là mà.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/lop-hoc-kinh-hoang/chuong-621-nhung-ke-nghich-dao-khac.html.]
“Bởi vì cản đường họ.” bình tĩnh .
“Họ là ai?” Liễu Linh Nhi hỏi.
“Không , vẫn luôn truy tìm tin tức của bọn họ. cho đến nay, vẫn bất kỳ manh mối nào.” .
Yukimiko - (Tuyết Mỹ Tử)
“Vậy thì lạ thật.” Liễu Linh Nhi : “Ngươi thể tìm họ, tiêu diệt hết bọn họ trong một .”
“Không dễ như , bọn họ ẩn nấp sâu.” : “Ta thỉnh thoảng cũng g.i.ế.c một hai kẻ, nhưng thật sự tìm bọn họ, cũng dễ dàng.”
“Bây giờ bảo vật cũng tìm , chúng nên ?” Liễu Linh Nhi hỏi.
“Đi dạo bốn phía, dù cũng vội về nhà.” .
“ chúng còn tiền nhiều nữa.” Liễu Linh Nhi khó xử .
“Không , cứ từ từ sẽ thôi.” .
Mắt Liễu Linh Nhi sáng lên, : “Chẳng lẽ ngươi tìm chỗ nào để ăn chực, uống chực ?”
“Đương nhiên dễ dàng như .” cô một cái, bất lực nhún vai: “Bây giờ chúng còn tính xem, bữa tiếp theo nên ăn ở nữa.”
Liễu Linh Nhi lập tức xìu xuống, khổ sở : “Lời nguyền ngươi thật đáng ghét, chẳng lẽ chỉ một ngươi thôi ?”
“Hiện tại xem , lẽ là . thể những khác cũng sẽ .” .
“Những khác, những khác trong lời ngươi là ai?” Liễu Linh Nhi hỏi.
“Đương nhiên là những Kẻ Nghịch Đạo khác .” .
Liễu Linh Nhi lập tức hứng thú, hỏi: “Những Kẻ Nghịch Đạo khác ngươi gặp mấy , họ trông như thế nào?”
“Nói thì, quả thực gặp hai .” : “Một trong đó là Kẻ Nuốt Chửng Thế Gian, tên bây giờ đ.á.n.h cho nửa sống nửa c.h.ế.t, .”
“Người còn , thì thú vị đấy.”
“Thú vị như thế nào?” Liễu Linh Nhi tò mò hỏi.
“Đợi khi ngươi gặp , ngươi sẽ .” .
Liễu Linh Nhi gật đầu, : “Lần ngươi tìm bảo vật, là để phá vỡ lời nguyền ?”
“Cũng gần như , nhưng dựa pháp bảo , cũng đủ để phá vỡ lời nguyền. Chúng cần tìm những thứ khác.” .
“Vậy chúng cứ từ từ tìm thôi, chắc chắn sẽ tìm .” Liễu Linh Nhi .
“Hy vọng là .” .
Thế là, chúng lang thang đường phố, tìm cách kiếm tiền.
Không còn cách nào khác, chúng đối mặt với khủng hoảng tài chính .
“Ta nhớ rõ ràng những thuộc hạ của ngươi, đưa cho một khoản tiền lớn mà.” Liễu Linh Nhi .
“Vô dụng thôi, tiền đó sẽ ngày càng ít .” bất lực .
“Vậy chúng ? Đi ăn xin ?” Liễu Linh Nhi lườm một cái, hét lên.
“Đương nhiên thể ăn xin, đang tìm xem con mồi béo bở nào .” .
“Được , hy vọng , chúng may mắn.” Liễu Linh Nhi .
Chỉ là , vận may của chúng dường như hết, tìm thấy con mồi béo bở nào. Thế là ban đêm, và Liễu Linh Nhi cuộn tròn ghế dài trong công viên, cả hai im lặng.
“Ta theo ngươi, đúng là xui xẻo tám đời .” Liễu Linh Nhi .
bên cạnh cô , khẽ nhắm mắt : “Mau ngủ .”
Liễu Linh Nhi dậm chân một cái, nhưng bất giác tựa vai . Hai chúng nhanh chóng chìm giấc ngủ.