Anh  là  ấm kim cương của Hải Thành, xuất  danh gia vọng tộc, tài sản lên tới hàng tỷ. Còn , chỉ là một nhân viên quèn, từ thị trấn nhỏ thi đỗ đại học  ở  thành phố lớn  việc.
Nếu giữa chúng   liên hệ gì gọi là sống c.h.ế.t bên , thì đúng là gặp ma !
Nhìn Lục Đình Yến mặt mày u ám, đầy vẻ khó chịu,  liền nghĩ đến chuyện bỏ chạy.
“Haha, Lục thiếu gia, nếu   việc gì thì  xin phép  , bye bye,  cần tiễn.”
 định đẩy cửa xuống xe, nhưng Lục Đình Yến nhanh hơn, nắm lấy tay :
“Chưa điều tra rõ sự việc, cô cứ ở  bên cạnh  .”
“Tại ? Bạn gái của   để ý ?”
“  …”
Lục Đình Yến đang  bỗng đổi giọng:
“Cô  đang ở nước ngoài.”
 hiểu , ‘bạch nguyệt quang’ ở nước ngoài, đúng là motif cũ rích!
Trong đầu  bỗng lóe lên một suy nghĩ:
“  giống cô  ? Có  do  giống bạch nguyệt quang của , nên khi  say rượu nhầm lẫn  với cô , vì thế  mới để   gần đúng ? Hóa  là ,   bảo mà, chúng   gì  liên hệ gì, giờ  yên tâm .”
Lục Đình Yến lập tức sa sầm mặt:
“Im ,  giống.”
Nói xong   thêm:
“Cô  cũng  thể  gần .”
“Ơ, cái gì? Ý  là ngay cả bạch nguyệt quang của  cũng  thể  gần  khi  say rượu ?”
“Thế thì gọi gì là bạch nguyệt quang? Anh   lòng thành gì cả.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/luc-anh-say-toi-la-nguoi-duy-nhat-duoc-tiep-can/5.html.]
Mặt Lục Đình Yến càng khó coi hơn, ánh mắt đầy sự chán ghét:
“Sao cô  nhiều thế?”
 giơ tay lên:
“Không còn cách nào, tại   ăn nhiều hạt dẻ  khi mang bầu  mà!”
Vệ sĩ   ghế lái  câu  của   bật . Còn Lục Đình Yến thì  hề nở nụ  nào, ngược   sang bảo vệ sĩ:
“Chuyển tiền cho cô , bảo cô  im miệng!”
“Đinh dong——”
Vệ sĩ chuyển cho  mười nghìn tệ.
Được ,  lập tức  động tác giả vờ khóa miệng. Phải  khách hàng hài lòng, đó là kỹ năng cơ bản của nhân viên quèn.
   dọn  biệt thự của  , thì chắc chắn  đời nào. Khi xe dừng trong sân biệt thự,  ngay lập tức khoanh tay:
“  phục vụ ngủ, dù  thêm tiền cũng  ,  gì cũng   nguyên tắc!”
Lục Đình Yến  khi xuống xe,   với ánh mắt chán ghét đến cực độ:
“Cô nghĩ nhiều quá!”
“Ở phòng khách, coi như là  hầu của .”
“Từ nay chuyên trách việc chăm sóc  khi say rượu!”
Thế là,    ngoan ngoãn dọn  ở trong nhà của tổng tài bá đạo… nhưng là ở phòng khách!
Hết cách ,  đây là  ép buộc,   lựa chọn.
Lục Đình Yến, kẻ nghiện rượu bá đạo , ép    hầu chăm sóc khi   say rượu!
Nếu   ngày nào   cũng chuyển khoản cho  mười nghìn tệ,  chắc chắn  đời nào chịu !