Trước đây   ràng buộc, Âu Dực nghĩ  sẽ ngừng dây dưa với Lạc Yên, để cô  cuộc sống mới của riêng , nhưng bây giờ  xuất hiện một bé trai, nếu nó thật sự là con ,  thì giữa hai    ràng buộc.
 
Lạc Yên của  dịu dàng như , chắc chắn   con trai của   một gia đình   hảo.
 
Có lẽ...  vẫn còn cơ hội!
 
Đương nhiên,  tiên  xác định bé trai  thật sự là con trai , chỉ khi nó là con trai  thì cô mới  lý do cần  bù đắp.
 
Nếu bé trai đó   con , chắc hẳn cô sẽ  cho  thêm cơ hội nào.
 
Cô gái đó tuy mềm mại yếu đuối, nhưng cũng kiên cường  thua kém ai.
 
Âu Dực rũ mắt, che  ý  nhàn nhạt,  gật đầu với lễ tân xem như lời tạm biệt,  đó bước  khỏi khách sạn, lái xe trở về biệt thự.
 
Có lẽ là vì lễ tân cung cấp đúng thông tin mà Âu Dực   nên tâm trạng Âu Dực  vui vẻ, ngày hôm ,  bộ nhân viên khách sạn đều ngỡ ngàng và ghen tị khi nhận  tin cô lễ tân vô danh   để ý đến  bỗng chốc thăng chức, trở thành quản lý khách sạn.
 
Lẽ nào đây là minh chứng cho câu  "một bước lên mây" ?
 
Có lẽ là .
 
...
 
Ngày thứ ba  khi trở về, Lạc Yên nhận  điện thoại của cô gái cô gặp ở sân bay ngày hôm đó.
 
So với giọng  ủ rũ ngày đó, hôm nay giọng của cô  thoải mái hơn nhiều, tên của Lạc Yên  in  danh  nên cô nàng  chút dè chừng, gọi thẳng tên cô  luôn.
 
"Chị Lạc Yên, em   ý định  giới giải trí, nhưng bạn em - Lâm Y Y  , cô   xinh , cũng  lương thiện và chăm chỉ, chị  thể..."
 
Lạc Yên cắt ngang lời cô nàng: "Chúng  hẹn gặp mặt , địa điểm ở nhà hàng X, em dẫn theo cô  đến, chị sẽ mang theo bản hợp đồng, nếu thuận tiện thì chúng  ký luôn."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/luon-ben-canh-anh/chuong-132.html.]
 
Cô gái bên    ý kiến gì, lập tức đồng ý.
 
Nhà hàng X.
 
Lạc Yên  về nước, đang rảnh rỗi nên cô đến điểm hẹn  sớm,  đợi hơn hai mươi phút  mới thấy cô gái  dẫn bạn  đến cùng.
 
"Chị ơi, em ở đây." Cô gái  từ xa, cầm cổ tay bạn  chạy đến.
 
Lạc Yên  sang hướng phát  âm thanh, khẽ mỉm , xem như đáp .
 
Cô gái    mặt cô, khẽ thở hổn hển, tuy   vẻ mệt nhưng giọng   sinh động vô cùng.
 
"Chị, em tên là Trịnh Huyên đây ạ, ngày hôm đó vẫn  cảm ơn chị   tay giúp đỡ em, nếu  em cũng   nên  thế nào. Thật sự  cảm ơn chị, chị  bụng như , chắc chắn..."
 
Trịnh Huyên lải nhải  ngừng, Lạc Yên chờ mãi mà cô nàng vẫn  đề cập đến vấn đề chính, cô đành  cắt lời: "Được , chị chỉ là tiện tay mà thôi, em là Trịnh Huyên  ? Em và bạn em  xuống , chúng  bàn đến chuyện kí hợp đồng."
 
Trịnh Huyên vui vẻ gật đầu,  đó cùng bạn   xuống. Lúc , Lạc Yên mới đưa mắt đánh giá cô gái bên cạnh.
 
So với Trịnh Huyên hoạt bát ở bên cạnh, cô gái   vẻ rụt rè hơn nhiều, ánh mắt  cô luôn mang theo sự dè dặt.
 
Mặc dù khuôn mặt   tính là    khác kinh diễm.
 
Cô gái  vẻ  mang theo nét trong sáng, thậm chí còn  chút thua kém Trịnh Huyên.  nếu gia nhập giới giải trí, nhất định sẽ thu hút  nhiều fan, dù   thực lực vẫn  thể trở nên nổi tiếng.
 
Lạc Yên  hài lòng, cô  trở về nước, cần  tìm đối tượng nâng đỡ để xây dựng sự nghiệp.
 
Trước ánh mắt chờ mong của Lâm Y Y, Lạc Yên đưa bản hợp đồng dày cộm , giọng  nhẹ nhàng: "Y Y, em xem xét    liên hệ với chị, hi vọng em sẽ trả kết quả trong ba ngày."