Lạc Nhất Tiêu  đề phòng,  Trương Mẫn tát đến mức đầu nghiêng sang một bên.
 
Đây là  đầu tiên   đánh,  đánh  còn là  phụ nữ  xa .
 
Đánh còn  hết giận, Trương Mẫn  học theo Vương Tuấn, ngón tay thô thiển chỉ  mặt Lạc Nhất Tiêu, cất giọng mắng:
 
" là phụ    gì nên con trai cũng   dạy dỗ tử tế, cháu bé, cháu học   cái thói bắt nạt bạn bè  hả?"
 
Lạc Nhất Tiêu mím chặt môi,  dặn   lễ phép với  lớn, nhưng  phụ nữ  quá cay nghiệt,  năng cũng  khó ,  thật sự  xông lên đẩy ngã bà  một cái.
 
Không ... Làm như   sẽ  vui...
 
Lạc Nhất Tiêu siết chặt hai tay, cảm giác ngột ngạt khống chế  khiến  cảm thấy khó thở, nhưng       phiền lòng.
 
Giống như ở trường mẫu giáo,  đợi Lạc Nhất Tiêu lên tiếng,  lượt các bé gái đều nhao nhao   bênh vực .
 
"Cô ơi, Vương Tuấn  dối đấy,   xúc phạm Nhất Tiêu  nên   mới đánh, là Vương Tuấn sai."
 
" , bọn cháu  thể  chứng mà."
 
Trương Mẫn trợn trừng mắt  đám trẻ trong, trong mắt chứa đầy cảnh cáo, hiển nhiên bà   quan tâm đến sự thật ai đúng ai sai, bà  chỉ   con trai trút giận, đồng thời xả những bực bội ban nãy lên  thằng nhóc học Lạc .
 
"Nhanh quỳ xuống xin  con trai cô, nếu  cô sẽ  với  cháu đấy!"
 
Lạc Nhất Tiêu bướng bỉnh  sang phía khác, mặc dù      chuyện nhưng  cũng   xin , dù   cũng  sai mà?
 
Trương Mẫn thấy    lời, trong lòng vô cùng bực bội, bà  tiến đến cầm lấy cổ tay , dùng sức bóp mạnh, thanh âm cất cao:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/luon-ben-canh-anh/chuong-137.html.]
 
"Cháu   lời cô ? Nếu  xin  Tiểu Tuấn, cô sẽ  để yên cho  cháu ."
 
Lạc Nhất Tiêu cắn môi,  thật sự   khuất phục, một khi cúi đầu xin , chuyện  sẽ canh cánh mãi trong lòng . Ngay khi  đang đấu tranh tâm lý, một bóng  cao lớn bước đến, khí chất thanh lãnh bao trùm, giọng  lạnh lùng cất lên:
 
"Bà  thằng bé xin  con trai của bà? Con trai bà  tư cách ?"
 
Nghe thấy giọng  chứa đầy sát ý, Trương Mẫn giật  ngẩng đầu  lên, phát hiện   mắt chính là Âu Dực nổi tiếng trong truyền thuyết - tổng tài của tập đoàn Âu thị,  đàn ông kim cương ở đất nước Z.
 
Trương Mẫn ngẩn , chuyện  là ...? Chẳng  Lạc Yên đội nón xanh cho Âu Dực ? Đứa bé  là con của vợ cũ Âu Dực và  đàn ông khác, Âu Dực hẳn là  hận thằng nhóc dã chủng  mới đúng.
 
Âu Dực xuất hiện ngăn cản, chuyện     ngoài dự kiến của Trương Mẫn.
 
Bà   con trai một  bầm tím của ,   bộ dáng bướng bỉnh của Lạc Nhất Tiêu, một chút cũng   chùn bước.
 
Âu Dực... Người đàn ông , chồng bà   từng căn dặn rằng  nên dây , nhưng bây giờ nếu bỏ qua chuyện  thì con trai sẽ  chịu ủy khuất lớn...
 
Trương Mẫn đắn đo hồi lâu,  đó đưa  quyết định.
 
"Được , nể mặt  nên  mới  truy cứu tiếp, bây giờ  chỉ cần bảo nó xin ,  cần quỳ xuống, hoặc   thể  nó xin  con trai  cũng ."
 
Trương Mẫn  xong, tự cho  là thông minh, trong mắt hiện lên vẻ đắc ý. Giới thượng lưu lớn như , nếu như  thể khiến Âu Dực chủ động   xin , bà  sẽ đem chuyện   kể  với đám bạn phu nhân hào môn của , khi đó uy danh của bà  sẽ tăng cao, lúc đánh bài mạt chược cũng   khinh thường nữa.
 
Trương Mẫn  hề , chỉ một yêu cầu  của bà   dồn nhà họ Vương  đường cùng.
 
Âu Dực nhướng mày, sống  đời hơn 30 năm, đây là  đầu tiên  gặp một  ngu ngốc đến thế.
 
 là   tự lượng sức !