Lạc Yên vẫn như cũ  chịu thoả hiệp: "Không , dù    vấn đề nhưng em   là đồ phế, hơn nữa để Nhất Tiêu thấy thì còn  thể thống gì nữa..."
 lúc , một giọng  non nớt pha chút gian xảo vang lên: "Con  thấy, con  thấy gì hết."
"..."
Lạc Yên thật sự  độn thổ! Trời ạ, hình ảnh  hổ    con trai bắt gặp,   cô   thế nào đây?
Âu Dực  vẻ như chẳng để ý gì đến chuyện ,  cúi đầu  Lạc Nhất Tiêu, khẽ : "Lên xe , chú Chu sẽ đưa con về, bây giờ ba đưa  con về ."
Âu Dực đột nhiên  đổi xưng hô khiến Lạc Nhất Tiêu sửng sốt, vài giây ,  lập tức nhoẻn miệng : "Được, ba đưa  về  , con  cùng ông Chu cũng  ."
Thay đổi xưng hô vô cùng tự nhiên.
Lạc Yên trơ mắt  con trai nhà  bước lên xe tài xế Chu,  khi tài xế khởi động xe,  còn thò đầu  cửa sổ, dùng khẩu hình miệng  hai chữ "cố lên" với Âu Dực.
Âu Dực cong cong khoé môi,  nhẹ nhàng đáp  , trong lòng còn nghĩ đứa con trai   thật thuận mắt.
Nội tâm Lạc Nhất Tiêu cuồn cuộn sóng trào.
Cậu âm thầm cầu nguyện, hy vọng papa nhanh theo đuổi  con , hai  sớm kết hôn một chút, con     đám trẻ con bảo rằng con là đồ mồ côi cha nữa!
Rất  may, tương tác nhỏ giữa hai  một lớn một bé   Lạc Yên  thấy  bộ.
Lạc Yên cảm thấy thật khó thở, đứa con trai bé bỏng mà cô vất vả nuôi 5 năm trời   Âu Dực thu mua từ lúc nào  , thật sự là tức c.h.ế.t cô !
"Bóng đèn nhỏ  , em để yên cho  ôm lên xe   chứ?"
Lạc Yên bực bội, ngữ điệu mất kiên nhẫn: "Anh thả  xuống! Đừng tưởng rằng hôm nay  cứu  một  thì  sẽ quên hết chuyện  .
 
Đừng hòng!"
Những lời  là Lạc Yên trong lúc tức giận buộc miệng  ,  ngờ   Âu Dực ngẩn ngơ một lúc lâu,  đó chậm rãi đặt cô xuống.
"Xin ."
"Lạc Yên, xin  em."
 
" thấy em  vẻ  còn bài xích  như  nên  mới  chúng   cận hơn,  nghĩ đến...!Lạc Yên,  sẽ dùng thời gian để bù đắp, hy vọng em cho  cơ hội."
"Vốn dĩ hiểu lầm   sáng tỏ, năm xưa là em  màng nguy hiểm cứu ,  và em  chờ đợi  mười mấy năm, chẳng lẽ em  hai  cứ như  mà rời xa  ?"
"Lạc Yên,   theo đuổi em một  nữa, cho phép   tiến  trái tim em một  nữa  ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/luon-ben-canh-anh/chuong-152.html.]
Lạc Yên sững sờ, một loạt những lời  của Âu Dực khiến trái tim vốn dĩ  đóng băng của cô   sưởi ấm.
...!Nghĩ đến chuyện  đây, Lạc Yên  cảm thấy bản  cứ như một con ngốc, cái gì cũng tin, lời gì cũng cho là thật.
Lạc Yên  tự giễu, ánh mắt trào phúng   là đang chế nhạo Âu Dực  chế nhạo bản .
"Anh lấy   tự tin mà cho rằng  vẫn còn yêu ? 5 năm ở nước ngoài,  nghĩ   từng rung động với ai ? Anh đừng quên rằng Mạc Khắc   nhiều cô gái yêu thích,  cũng là một trong  đó."
Thật  lời Lạc Yên     là như , cô  cho   rằng cô  sớm bỏ qua cho , cô  sớm  còn xem trọng những tổn thương   nữa, và  vẫn luôn tại vị trong trái tim cô,  bao giờ rời khỏi dù chỉ một tấc, nhưng cuối cùng Lạc Yên vẫn  thốt nên lời .
Nói cô vẫn luôn yêu  là  thật, nhưng  cô  còn để ý những chuyện   là  dối.
Rốt cuộc thì cô cũng là con , cũng  lòng  riêng của ,  gì   phụ nữ nào  để ý đến việc  đây  đàn ông  yêu từng yêu sâu đậm một  con gái khác?
Lạc Yên thừa nhận, cô   là thánh nhân, dù luôn tự thôi miên bản  nhưng sự thật vẫn  thể  đổi.
Chuyện  đây, cô để ý.
Nói cho cùng thì thời gian chỉ  phai nhạt lòng hận thù,  hề xoá    quá khứ đau thương.
Mà Âu Dực, vốn dĩ khi bày tỏ,   mong cô sẽ đáp , dù  thì  đây cũng xảy  nhiều chuyện như thế.
 lời cô   thật sự khiến  cảm thấy lòng  nghẹn .
Mạc Khắc,  là Mạc Khắc!
Âu Dực  chất vấn Lạc Yên,  hỏi rằng tại  cô  quên  hình ảnh  đẽ giữa hai  thuở thơ ấu, nhưng   nhận  bản    tư cách để  lời trách móc gì.
Gần đây Lạc Yên trở về,   cho  điều tra cuộc sống ở nước ngoài của cô.
Không tra thì thôi, tra   mới , suốt những năm tháng sinh sống nơi đất khách quê , Mạc Khắc luôn ở bên cạnh cô.
Tuy rằng theo như cấp  báo cáo thì giữa hai   từng hẹn họ, nhưng Lạc Yên  quả thật  sai, Mạc Khắc  ,  tuy   ăn trong sạch nhưng đối xử với Lạc Yên  vô cùng thành tâm, như  đem cô đặt lên đầu quả tim.
Lạc Yên rung động cũng   là chuyện bất ngờ...
 
 Âu Dực   cứ như  mà từ bỏ,  là  cố chấp, vốn dĩ  bỏ lỡ một ,    thể cam tâm để mất cô gái  một  nữa?
Mặc kệ quá trình  , hiện tại Mạc Khắc và Lạc Yên vẫn  chính thức ở bên , điều  đồng nghĩa với việc  vẫn còn cơ hội.
Huống hồ từ  khi trở về nước, Mạc Khắc  xử lý một đống công việc mà  khác   quyền hạn, 5 năm thời gian  ngắn, gần đây Mạc Khắc bận rộn đến mức  thấy tăm .
Không chừng là đang ở đất nước xa xôi nào đó bàn chuyện hợp tác.
Ước chừng  mất ít nhất hai tháng mới  thành hết đống công việc, hai tháng , chính là cơ hội của Âu Dực .