Cuối cùng vẫn là Âu Dực kiên quyết lựa chọn tự  lái xe,   thuê tài xế.
Khó khăn lắm  mới   cái gật đầu từ cô,     gian riêng của hai   một kẻ xa lạ nào đó chen  phá mất.
Âu Dực cứ thế khởi động xe lái , theo sự chỉ dẫn của Lạc Yên lái đến  căn hộ của Diệp Diệp.
Lạc Yên  căn nhà quen thuộc trong trí nhớ, hốc mắt  đỏ lên, thời còn  học, cô  từng đến nhà Diệp Diệp qua đêm   bao nhiêu ,  nhà cô   giống với cha  Lạc gia, tuy cô và bọn họ  cùng m.á.u mủ ruột thịt nhưng bọn họ cực kì yêu thương cô, xem cô như con ruột.
Tiếc là cô   con ruột của bọn họ, khi đó cô vẫn  trưởng thành nên  cơ sở pháp luật, nhà họ Lạc  quyền quyết định hầu hết  thứ về cô, nhà họ Diệp  can thiệp cũng bất lực.
Lạc Yên chìm đắm trong cảm xúc của chính , Âu Dực thấy cô thẫn thờ hồi lâu vẫn   phản ứng,  nhịn  lên tiếng hỏi: "Tiểu Lạc, em đang nghĩ gì ? Không  trong nhà với bạn em ?"
Giọng  trầm ấm của  kéo tâm trí Lạc Yên trở về hiện tại, cô ngửa mặt  lên trời, ngăn  cho dòng nước mắt chảy , đến khi bình tĩnh , Lạc Yên mới chậm rãi đưa tay bấm chuông cổng.
Khoảng ba bốn phút , cánh cửa công  mở , một khuôn mặt điển trai xuất hiện,  mở cửa là Diệp Phong -  trai của Diệp Diệp.
Nhìn thấy  bên ngoài là Lạc Yên, trong mắt   thoáng hiện lên tia ngạc nhiên, nhưng vẻ ngạc nhiên chỉ thoáng qua một chút, ngay  đó liền biến mất.
Diệp Phong nở nụ  ôn hoà, giọng  gần gũi:
"Yên Yên, em tìm Diệp Diệp ?"
Đối với   trai của bạn , Lạc Yên  quen thuộc.
 
Hồi còn  học,   Diệp Diệp vì đám bạn học   cô mà đánh , lúc đó Lạc Yên là một học sinh ngoan, nhưng  thấy Diệp Diệp vì  mà  màng  thầy cô khiển trách, cô cũng  nhịn , lao  hỗ trợ Diệp Diệp.
Hai cô gái đánh  với một đám ,  cần nghĩ cũng  kết quả như thế nào, Lạc Yên và Diệp Diệp mang đầy vết cào cấu    mời lên đồn cảnh sát.
Đó là  đầu tiên cô đánh  và  mời lên đồn cảnh sát uống , cũng là  duy nhất.
Cha  Lạc bận quan tâm Lạc Mạn, dù cảnh sát gọi điện đến năm  để gọi bọn họ lên bảo lãnh cô về nhưng  ai để tâm đến, cuối cùng  trai của Diệp Diệp dùng cách để cô   ngoài.
Cho nên ấn tượng của Lạc Yên đối với  đàn ông   , gần như xem   là   của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/luon-ben-canh-anh/chuong-156.html.]
 
"Em đến tìm Diệp Diệp, cô   ở nhà  ?"
Diệp Phong khó xử  cô,  lập tức trả lời câu hỏi của cô mà  sang Âu Dực.
"Người  là..."
Lạc Yên còn  kịp giới thiệu, Âu Dực  vội vàng lên tiếng: " là chồng của cô , Âu Dực."
Có vẻ như Diệp Phong chẳng sợ  phận tổng tài của ,   nhẹ một tiếng, giọng  châm chọc:
"Hoá  là ,  đàn ông   gì mà em gái  thường nhắc đến."
"...!Phụt!" Lạc Yên cố gắng nhịn , nhưng cuối cùng vẫn  kiềm chế  mà bật  thành tiếng.
Cô  mà, Diệp Diệp luôn ở  lưng cô tận lực bôi  Âu Dực, bây giờ    ,    sẽ  phản ứng gì đây?
Nghĩ đến đây, Lạc Yên vô thức  sang bên cạnh,  thấy khuôn mặt đang đen  của , tiếng  của cô càng thêm rõ ràng.
 
Đến khi  thấy  thật sự sắp phát hoả, cô mới che miệng giảng hoà:
"Được , Âu Dực  đừng tức giận, Diệp Diệp  cố ý ."
Âu Dực bực bội hừ một tiếng,   tức giận vì Diệp Diệp    ,  tức giận vì Tiểu Lạc của   những  đòi  công bằng cho  mà còn  cợt.
Lạc Yên  để ý đến tâm trạng phức tạp của Âu Dực, cô hỏi Diệp Phong một  nữa:
"Diệp Diệp  nhà  ?"
Diệp Phong thoáng ngạc nhiên:
"Em   con bé  kết hôn ? Nó và chồng dọn  ở riêng ."