Thiếu niên 15 tuổi, đang tuổi dậy thì,  đầu tiên rung động với một bé gái, mà bé gái  chỉ mới 10 tuổi.
 
Tình cảm chớm nở,  âm thầm đưa  quyết định,   nhất định    cô bé .
 
Nghĩ là , vì là  đầu tán tỉnh con gái,   dè dặt, thanh âm trầm ấm  với Lạc Yên:
 
"Sau  lớn lên,  nhất định sẽ cưới em  vợ. Nói cho   tên của em ."
 
Lạc Yên  bất ngờ, cô còn nhớ rõ, lúc nãy    hung dữ,  bây giờ  dịu dàng  nhỉ? Là vì cô bé  cứu  ?
 
Mặc dù trong đầu nghĩ  nhiều, nhưng bên ngoài Lạc Yên vẫn bình tĩnh, hai má  ửng đỏ, giọng  ngọt ngào đáp lời thiếu niên:
 
"Em tên Lạc..." Cô bé còn   xong thì  ngất xỉu vì kiệt sức, dù  trưa nay cô bé cũng   gì để cho  bụng.
 
Thiếu niên hoảng hốt đỡ  thể Lạc Yên dậy, động tác của  khiến cho vai áo rộng thùng thình tuột xuống, phần   của cô bé lộ , một vết bớt ở lồng n.g.ự.c đập  mắt .
 
Anh còn  kịp giúp cô bé tỉnh  thì bên ngoài  truyền đến một loạt tiếng xe ô tô,  đó, một đoàn  áo đen xuất hiện.
 
Trên mặt bọn họ   biểu cảm, bọn họ bước chân  căn nhà hoang , giọng   chút chập chùng:
 
"Thiếu gia, vô cùng xin  vì chúng   đến trễ, mời ngài trở về cùng chúng ."
 
Nói xong, bọn họ cũng  chờ thiếu niên đáp lời  bước đến, cưỡng ép dẫn  rời .
 
Một thiếu niên 15 tuổi   cách nào giãy dụa khỏi mười mấy  đàn ông trưởng thành,  bất lực  đầu  kĩ cô bé   mặt đất, âm thầm ghi nhớ vết bớt ở ngực, cùng nốt ruồi ở khoé mắt cô.
 
Mà Lạc Yên, trong cơn mơ màng, cô  thấy đoạn đối thoại giữa  và một  đàn ông khác.
 
"Chú Bạch, chú  thể cử một  đến đưa cô bé  về nhà ? Nằm  mặt đất sẽ  nguy hiểm."
 
"Xin  thiếu gia, bọn họ đến là để hộ tống  về nhà,   để đưa một  xa lạ về nhà."
 
"Cô bé    là  xa lạ, cô bé   cứu ."
 
"Xin  thiếu gia, mong  đừng càn quấy nữa, nếu   sẽ dùng biện pháp đặc biệt."
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/luon-ben-canh-anh/chuong-2.html.]
Trong lòng thiếu niên vô cùng khổ sở,   ngưỡng mộ   sinh   ngậm thìa vàng, nào     mất  tự do như thế nào.
 
Để    thể tìm  cô bé ,  đành âm thầm khắc sâu  trong đầu những manh mối ít ỏi về cô.
 
Vết bớt ở ngực, nốt ruồi ở khoé mắt, họ Lạc.
 
Tất cả những chi tiết ,  sẽ nhớ kĩ  quên.
 
Còn Lạc Yên,  lẽ đây là  đầu tiên   quan tâm đến sức khoẻ của cô bé, khiến trong lòng cô cảm thấy vô cùng ấm áp. Nhớ đến lời hứa của thiếu niên , cô  khỏi chờ mong.
 
Thiếu niên  ,   nhất định   sẽ cưới cô. Vậy thì em sẽ chờ  đến thực hiện lời hứa.
 
Thời gian   trở về hiện tại.
 
Lạc Yên  tựa đầu  ghế, chẳng mấy chốc xe  lái đến phía  chung cư.
 
Nếu   tài xế nhắc nhở,  lẽ cô vẫn  thoát  khỏi đoạn kí ức năm xưa.
 
Nước mắt nóng hổi    lăn  đôi gò má xinh  từ lúc nào, cô lau  hai hàng lệ, thanh toán tiền cho tài xế,  đó  lưng bước  toà nhà.
 
Tài xế  bóng lưng mảnh khảnh của cô gái, khẽ lắc đầu, thở dài một , giọng điệu tiếc nuối:
 
" là tuổi trẻ, suốt ngày để tình cảm dằn vặt bản ."
 
Ông   tựa   cửa xe hút thuốc một lúc,  đó rời .
 
Bên , Lạc Yên về đến  phòng ,  định bước  thì đột nhiên mũi cô  một bàn tay dùng khăn bịt , chẳng mấy chốc, ý thức của cô  dần dần bay xa, cơ thể trở nên mềm nhũn, bụng  nóng lên, nỗi khao khát  lấp đầy xuất hiện, ngày càng mãnh liệt.
 
Trong cơn mơ màng, cô cảm nhận    dắt cô   căn phòng bên cạnh, bọn họ đặt cô xuống giường, tiếng bước chân ngày càng rời xa.
 
Cơ thể ngày càng nóng nực và ẩm ướt, những biến hoá kì lạ ở nơi nhạy cảm khiến cô cảm thấy rùng , còn  kịp hồi thần  thì  một bàn tay thô ráp của một  đàn ông đột nhiên chạm   cô,  mò đến vị trí u mật.
 
Nơi đó  cỏ xanh,  rừng rậm, còn  cả những con suối đang chảy róc rách,  ngón tay của  đàn ông đang len lỏi tiến , cô vốn định chống cự kịch liệt, nhưng  cố gắng mở mắt ,  kĩ thì giật .
 
Ánh trăng mờ ảo ngoài cửa sổ hắt  khuôn mặt yêu nghiệt của  đàn ông,  cái  chăm chú của Lạc Yên, khuôn mặt của  đàn ông  nét tương tự với thiếu niên 12 năm  đến mấy phần.
 
Sự mơ màng bao lấy đầu óc, khiến cô quên cả việc giãy dụa, cô cứ ngỡ đây chỉ là một giấc mơ, một giấc mơ .