Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Lạc Yên đưa điện thoại xuống,  màn hình một lúc  nhấn nút tắt máy. Sau khi xác định cuộc gọi    kết thúc, rốt cuộc cô cũng  tiếp tục kìm nén nữa, cô quên mất chính  đang  tại nơi nào, cũng quên mất xung quanh đang  những ai, cứ thế  xuống  nức nở. Vì đang chìm đắm trong cảm xúc của bản  nên Lạc Yên   thấy Âu Dực đang  bên cạnh cô,   chính xác hơn, Âu Dực   cạnh cô từ nãy đến giờ, cũng đồng nghĩa với việc   chứng kiến  bộ cuộc trò chuyện giữa cô và Lạc Mạn, mặc dù Lạc Yên  bật loa ngoài, nhưng âm thanh truyền  vẫn khá rõ ràng, Âu Dực loáng thoáng  thấy giọng  của Lạc Mạn. Ngữ khí cay nghiệt tràn ngập hận ý  khiến   đầu tiên cảm thấy Lạc Mạn thật xa lạ, dường như cô  lúc  chuyện với Lạc Yên và lúc  chuyện với    là hai phiên bản khác , nhận thức  điều , trong lòng Âu Dực phức tạp vô cùng.
 
Lạc Mạn thật khác... Cô   giống Lạc Mạn mà  từng , cũng  thể  Lạc Mạn mà  từng    là con  thật của Lạc Mạn.
 
Âu Dực theo thói quen lắc đầu, cố gắng ép bản  gạt bỏ những suy nghĩ  nên  ở trong đầu. Anh thở dài, bước đến bên cạnh Lạc Yên, khi cô vẫn   gì và đang chìm đắm trong chính ,  đưa tay đến  mặt cô. Động tác  của  thành công khiến Lạc Yên ngẩng đầu, cô   đàn ông  mắt,     là  diễn quá đạt  mà trông  lúc   dịu dàng đến kỳ lạ. Tia nắng lọt qua khe cửa thông gió chiếu lên khuôn mặt điển trai , khiến  trở nên ấm áp lạ thường. Không  là  ánh mắt dịu dàng  thôi miên  , Lạc Yên thế nhưng thật sự   mê hoặc. Cô đưa bàn tay nhỏ nhắn của  , Âu Dực chủ động nắm lấy tay cô,  đó đôi chân dài sải bước nên nền, sánh bước cùng cô rời .
 
"Đợi về đến nhà,  sẽ chuyển  tiền mua vòng tay cho ." Lạc Yên dù đang buồn nhưng vẫn  quên  câu  với Âu Dực. Cô   xong, Âu Dực lập tức  ,   cô, ánh mắt sâu thẳm, như đang cố tìm kiếm sơ hở  khuôn mặt xinh  , nhưng quan sát xong vẫn  phát hiện  cô  điều gì bất thường. Anh nhíu mày, lẽ nào cô thật sự đơn thuần như ? Số tiền  đối với  mặc dù  đáng là bao, nhưng đối với  bình thường, đặc biệt còn là   công ăn lương như cô thì nó  hề nhỏ.
 
Xem ... Lạc Yên  đáng ghét như  vẫn tưởng.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/luon-ben-canh-anh/chuong-38.html.]
Nghĩ đến đó, tâm trạng   khỏi  lên, bàn tay  tự chủ  khoác qua vai cô gái,  dần dần trượt xuống eo  ôm chặt. Eo cô thật nhỏ, tựa như chỉ cần dùng chút sức là  thể đem vòng eo nhỏ nhắn  bóp gãy.
 
Trước những hành động  của , mặc dù vẫn  mất tự nhiên nhưng Lạc Yên chỉ cho rằng  đang diễn  mặt  ngoài nên cô   gì. Lạc Yên   rằng những hành động ôm ấp của Âu Dực   là đang giả vờ mà là xuất phát từ bản năng, bởi khi  bên cạnh cô,   tự chủ   tiếp xúc  mật với cô hơn.   vẻ như trong tiềm thức của Lạc Yên, những biểu hiện ấm áp của Âu Dực đối với cô, tất cả đều là diễn, tất cả đều là giả vờ.
 
Bên , Lục Duy Khiêm  tại chỗ,  bóng lưng hai  đang nhỏ dần, trong mắt  hiện lên tia tối tăm. Hắn nhếch môi,  sự chứng kiến của quản lý Chu,  lấy điện thoại ,  đó chụp một tấm hình  gửi đến tài khoản của... Lạc Mạn, kèm theo dòng chữ: "Cẩn thận,  vẻ như Âu Dực  chút thích Lạc Yên ."
 
Một loạt hành động  của Lục Duy Khiêm, ngoại trừ quản lý Chu và Lê Hồng Hi  thì  còn ai khác  thầy, kể cả Âu Dực và Lạc Yên.
 
Sau khi xong việc, Lục Duy Khiêm  đầu  quản lý đang khom lưng, cất giọng hỏi:
 
"Quản lý Chu,  xảy  chuyện gì ?"