Lạc Mạn  thể tin  tai , cô  kích động hỏi : "Thật sự thất bại ? Cậu  thật ư?"
 
Lâm Dương trầm mặc một lúc,  khi cân nhắc xong,  trả lời: "Cũng  hẳn, vẫn thu  chút thành quả, là ảnh bán k.h.o.ả t.h.â.n của Lạc Yên, nhưng  vẫn  hề  lợi gì cả."
 
Lạc Mạn cắn răng, cô  hiểu ý của Lâm Dương,   cô   đồng ý hầu hạ  một đêm thì đống ảnh k.h.o.ả t.h.â.n  mới đến tay cô  . Lạc Mạn do dự, nghĩ đến cái đêm  mấy năm , cô   khỏi rùng . Lâm Dương đích thị là một tên biến thái,  thích nhất là dùng đạo cụ, chơi trò hành hạ, tra tấn thể xác lẫn , cô  là  bình thường,   đam mê với những trò  như Lâm Dương, đương nhiên    trải qua chuyện đó một  nữa, nhưng... nghĩ đến việc bản  sẽ  trong tay những hình ảnh mát mẻ của Lạc Yên, trong lòng cô   khỏi hưng phấn. Nếu  thể khiến Lạc Yên đau khổ, cô  chấp nhận trả giá bằng bất cứ giá nào, dù nó đắt  , cô  vẫn  thể chịu đựng .
 
Nghĩ như , Lạc Mạn ngập ngừng   trong điện thoại: " hiểu ý của , và  đồng ý, nhưng  hết   gửi những tấm ảnh  sang cho ."
 
Có  cái gật đầu đồng ý từ Lạc Mạn, thái độ của Lâm Dương  hơn hẳn: "Được thôi,  thành vấn đề."
 
Không bao lâu  khi đạt thành thoả thuận, Lạc Mạn  nhận  ảnh bán k.h.o.ả t.h.â.n của Lạc Yên. Cô  quan sát một lượt, càng  càng cảm thấy đắc ý. Lạc Yên, cuối cùng tao cũng nắm  điểm yếu của mày !
 
Lạc Mạn nhanh chóng đăng nhập  tài khoản mạng xã hội nặc danh của , vốn định công khai những hình ảnh mát mẻ  cho cả thế giới , nhưng khi  định click chuột  nút đăng bài, cô  đột nhiên nghĩ đến Âu Dực.
 
Làm như  liệu  mạo hiểm quá ? Âu Dực là một   để ý đến mặt mũi, nếu để cả thế giới  thấy hình ảnh mát mẻ của  vợ  danh nghĩa của , chắc chắn  sẽ  tức giận, đến lúc đó sẽ dốc  lực bắt tay  điều tra, với thế lực của , chuyện cô  là  phía  màn sớm muộn gì cũng sẽ bại lộ...
 
Không ! Cô  cần  cẩn thận hơn mới ! Trước hết cứ dùng tài khoản nặc danh chuyển những hình ảnh  đến, để Âu Dực tận mắt  thấy, để    Lạc Yên  là loại  lẳng lơ phóng đãng cỡ nào mới .
 
Nghĩ như , Lạc Mạn quyết định  công khai những hình ảnh  lên mạng xã hội nữa. Cô  tạo một email nặc danh,  đó gửi những hình ảnh  đến tài khoản của Âu Dực.
 
Xong việc, Lạc Mạn gập máy tính ,  chút do dự mà ném vỡ nó  thành từng mảnh. Nhìn những mảnh vỡ  sàn nhà, khoé môi cô  nhếch lên.
 
"Lạc Yên, để tao xem xem mày sẽ ứng phó như thế nào..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/luon-ben-canh-anh/chuong-46.html.]
 
Bên ,  khi  xong vài chiếc bánh bao nhân đường đầu tiên, Lạc Yên đưa lên miệng cắn thử, hương vị cũng  tệ, nhưng cũng  quá xuất sắc. Xem  những ngày  cô còn  luyện tập nhiều hơn .
 
Lạc Yên ngẩng đầu  đồng hồ  tường, thời gian  điểm chín giờ tối,  lẽ Âu Dực sắp trở về ,  vặn cô  thể   một   đưa những chiếc bánh mới cho  nếm thử xem ,    thể nhân cơ hội  xin  chuyện cô trốn   buổi chiều hôm nay.
 
 như Lạc Yên nghĩ,  khi cô  xong bánh bao nhân đường  hai,  bao lâu , ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân vững vàng, mang đặc trưng của riêng . Lạc Yên mỉm  mang bánh đến phòng khách, cô bước đến  mặt , lời xin  còn   đến miệng   ánh mắt lạnh lẽo của  quét qua  cho cô sững .
 
Dưới mắt mắt  hiểu chuyện gì đang xảy  của Lạc Yên, Âu Dực lạnh lùng : "Tránh sang một bên, đừng   chướng mắt."
 
Tránh sang một bên, đừng   chướng mắt...
 
Lạc Yên ngơ ngác, Âu Dực hôm nay   ? Rõ ràng mấy ngày    như thế ! Cô  thể cảm nhận    dần buông bỏ thù hận để chung sống với cô như những  bình thường cho đến lúc ly hôn mà? Sao hôm nay  ...
 
Không chờ Lạc Yên kịp tìm  lý do, Âu Dực  nhanh chóng bước lên cầu thang, để  Lạc Yên còn đang mang tạp dề  một  ở nơi đó trong ánh mắt chế giễu của những  giúp việc.
 
Sau giây phút bàng hoàng, Lạc Yên vội vàng lên phòng tìm , mong  tìm cho bản  một đáp án, cô  thể chấp nhận  việc . Rõ ràng cô chẳng  gì cả, chiều hôm nay dù cô  cho  leo cây cũng  đến mức khiến  dùng ánh mắt gần như là ghê tởm để  cô như thế.
 
Thà rằng  lạnh nhạt với cô ngay từ đầu thì  , nhưng   chủ động  đổi bầu  khí, cho nên    trách nhiệm giải thích  chuyện. Hơn nữa cô   im lặng, cô   chuyện  minh bạch.
 
Lạc Yên  đến  cửa phòng , cô cân nhắc một lúc  đưa tay gõ cửa,  chừng nửa phút , cửa mới  Âu Dực mở ,   thấy  đến là cô, ánh mắt  lập tức trầm xuống.
 
"Cô còn  mặt mũi đến tìm ?" Âu Dực hỏi cô với giọng điệu mỉa mai, khiến trong lòng Lạc Yên vốn  uất ức, nay  càng thêm khó chịu.