Bên phía Âu Dực,  khi rời khỏi nhà Lạc Mạn,   lập tức lái thẳng về nhà mà  trở  quán bar Dạ Sắc để tìm  chiếc điện thoại. Đó là điện thoại cá nhân của , trong đó chứa  nhiều thông tin quan trọng,   thể để nó rơi  tay  ngoài, đặc biệt là rơi  tay đối thủ . Mặc dù điện thoại của   cài đặt hệ thống bảo mật tuyệt đối, nhưng chỉ cần đối phương dụng tâm, bỏ chút tâm tư là  thể mở khoá  nó , cho nên   nhanh chóng tìm   chiếc điện thoại đó.
 
Âu Dực  lái xe  nghĩ, chẳng mấy chốc mà xe   dừng   quán bar. Anh đỗ xe ở bên vỉa hè,  đó   trong.
 
Mặc dù đang là ban ngày nhưng bên trong quán bar Dạ Sắc vẫn đông  như bình thường,  thể thấy  nơi đây  các vị khách thượng lưu yêu thích như thế nào.
 
Âu Dực  đến phòng riêng của ông chủ quán bar,  khẽ gõ cửa,  quá ba giây , cửa   mở . Nhìn thấy , ông chủ quán bar sửng sốt, qua hai giây liền nhanh chóng  đổi sắc mặt,  môi treo một nụ  niềm nở.
 
"Âu tổng, ngài đến tận đây là  việc cần  hỗ trợ ?" Ông chủ tươi  hỏi.
 
Âu Dực khẽ "ừ" một tiếng, trầm giọng : "Giúp  tìm  chiếc điện thoại màu bạch kim mà  bỏ quên ở đây , thiết kế đặc thù, ông hỏi nhân viên quán ông thử xem."
 
Ông chủ     một tiếng, lập tức cho  bộ nhân viên tạm dừng phục vụ để...  tìm đồ giúp Âu Dực. Trong lúc bọn họ bận rộn, Âu Dực   ghế, trong đầu  khống chế  mà nghĩ đến chuyện xảy  tối qua.
 
Không nghĩ thì thôi, càng nghĩ   càng thấy giận. Mặc dù     từng  ý định  với cô, nhưng  thế nào  nữa thì hai  cũng  kết hôn, tại  khi   dần chấp nhận cô thì cô   ngoài tư thông với kẻ khác?
 
Nghĩ đến đây, ánh mắt  lạnh xuống,  bực bội   gian náo loạn xung quanh    đồng hồ. Đã qua hơn mười phút , quán  đông nhân viên như  nhưng chỉ một chiếc điện thoại mà vẫn  tìm . Đang lúc nóng nảy,  vô tình  thấy tiếng trò chuyện rôm rả của hai nữ phục vụ:
 
"Tiểu An, cô  chiều hôm qua xảy  chuyện gì ?"
 
"Chuyện gì?"
 
"Tên thiếu gia chuyên bắt nạt  khác   Mạc gia dạy dỗ một trận, ấm ức chạy về đấy."
 
"Ý cô là Lâm Dương ? Chuyện   cũng   , hình như   cưỡng ép một cô gái tên Lạc Yên  chuyện , cuối cùng   Mạc gia phá đám. Lúc bỏ về, biểu cảm của  như nuốt  ruồi,  tức giận   sợ hãi nhưng   gì  Mạc gia."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/luon-ben-canh-anh/chuong-51.html.]
 
"Ha, đáng đời,  cũng từng    quấy rối đây ."
 
"Không riêng gì cô , hầu hết nữ phục vụ ở đây đều    cưỡng ép  những chuyện  ai   . Nhẹ thì  vạch quần áo, nặng thì... Cô hiểu  đấy."
 
"Lần      dạy dỗ như  đúng là chuyện , đúng , cuối cùng cô gái tên Lạc Yên     "?"
 
"Cô   Mạc gia cứu kịp thời nên cuối cùng    xâm hại, nhưng hình như trong căn phòng    Lâm Dương lắp máy ảnh mini, cũng   những hình ảnh    phát tán ."
 
Đầu óc Âu Dực ong ong,   tin nổi những gì    thấy. Lượng thông tin  quá lớn,   thể nào thích ứng kịp.
 
Qua hai phút ,  mới từ từ bình tĩnh . Nhớ đến những gì mà hai cô gái   , Âu Dực  khỏi cảm thấy đau nhói trong lòng.
 
Hoá  Lạc Yên  chủ động  ngoài tư thông với  đàn ông khác mà là suýt chút nữa    cưỡng h.i.ế.p ? Nói như ... là   nghĩ sai về cô ư?
 
Lòng  lạnh buốt, mặc dù   yêu Lạc Yên nhưng cũng  còn nhiều ác cảm với cô như  nữa, chính  cũng mong hai   thể sống hoà thuận cho đến khi cánh nhà báo dần ít chú ý đến cuộc hôn nhân chóng vánh   ly hôn,  mà đêm qua    hỏi rõ sự việc,   thấy bức ảnh   lập tức cho rằng Lạc Yên là loại  lẳng lơ phóng đãng,  quả thật...
 
Đột nhiên,  một bóng  lao  lòng Âu Dực, cắt ngang mạch suy nghĩ của .
 
Âu Dực  xuống trong lòng , phát hiện   lao đến   ai khác, chính là Lạc Mạn. Lạc Mạn vẻ mặt hoảng sợ  về phía , ngón tay run rẩy chỉ   đang đuổi tới, thanh âm hoảng loạn: "Âu Dực, cứu em... Lâm Dương    điên !"
 
Lâm Dương?
 
Nghe thấy cái tên , chân mày Âu Dực nhíu nhẹ,   theo hướng Lạc Mạn chỉ, phát hiện  đang đuổi theo Lạc Mạn trong quán bar thật sự là Lâm Dương. Nghĩ đến nội dung cuộc trò chuyện của hai nữ nhân viên phục vụ hồi nãy, ánh mắt  lạnh xuống.
 
Lâm Dương cưỡng ép Lạc Yên  thành công nên chuyển đối tượng thành Lạc Mạn ?
 
Nghĩ như , mặt  trầm xuống,  khi Lâm Dương đến gần,  cất giọng hỏi Lạc Mạn: "Có điện thoại ?"