Âu Dực và Lạc Yên sánh vai   đến nơi đỗ xe. Khi đến nơi,  chủ động mở cửa để cô lên xe ,  đó  vòng sang phía bên  mở cửa xe bước lên.
 
Sau khi lên xe, cơ thể  đột nhiên áp sát  gần, khiến Lạc Yên  dám thở mạnh, trong đầu cô loạn cào cào, vô  ý nghĩ  mấy trong sáng lướt qua.
 
Cảm nhận   thở của  bao vây ngày càng dày đặc, cả  Lạc Yên căng cứng, sự căng thẳng chiếm trọn tâm trí cô.
 
Anh   hôn ? Anh thích hôn cô đến thế ?
 
Khoảng cách của hai  bây giờ chỉ còn một con , càng ngày càng gần...
 
Khi  cách giữa hai   rút gọn nhất, Lạc Yên nhắm mắt , chuẩn  tiếp nhận nụ hôn mà cô  rõ là mong đợi   .
 
Cảm giác sẽ như thế nào đây? Vừa nãy chỉ là hôn trán thôi mà cảm giác  kì lạ như  , bây giờ  vẻ như  đang định hôn môi...
 
Cô còn  từng hôn ai bao giờ !
 
Căng thẳng là , nhưng Âu Dực  hề hôn cô như cô vẫn nghĩ,  lướt qua cô, bàn tay  mò đến phía bên hông cô,  đó...
 
"Cạch."
 
Anh giúp cô thắt dây an   kéo giãn  cách ngay lập tức.
 
Lạc Yên ngơ ngác, còn  kịp suy nghĩ thì  thốt lên với giọng điệu kinh ngạc: "Anh  thắt dây an  giúp ?"
 
Âu Dực đáp với vẻ đương nhiên: "Có gì lạ lắm ?"
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/luon-ben-canh-anh/chuong-61.html.]
Lạc Yên  trả lời, trong mắt ẩn ẩn  chút thất vọng, chính cô cũng  hiểu tại ...
 
Âu Dực  cô, như  nhận  điều gì đó,  đột nhiên bật , nụ   tựa tranh vẽ: "Nếu  cô nghĩ  định  gì?"
 
Lạc Yên đỏ mặt  sang phía khác,  trời mới  tại  lúc nãy cô  căng thẳng như , nghĩ  bộ dạng đó... đúng là ngốc thật.
 
Âu Dực thấy cô như , cũng  tiếp tục trêu đùa cô nữa. Khi   định khởi động xe thì trong xe bất ngờ vang lên tiếng chuông điện thoại.
 
Bên  Lạc Yên  mang theo điện thoại, cho nên tiếng chuông  chắc chắn là từ điện thoại của  mà .
 
Quả thật là như thế, Âu Dực lấy điện thoại ,  thấy cái tên  màn hình,  trầm mặc một lúc  bước xuống xe,  đến nơi vắng vẻ để  máy.
 
Đương nhiên   là  đề phòng Lạc Yên, cũng   cuộc gọi   gì bí mật, chỉ là hiện tại xung quanh ồn ào quá mà thôi.
 
Sau khi Âu Dực rời , Lạc Yên vẫn  thể quên  cảm giác hồi hộp đến kì lạ  mới lướt qua ở vài phút ,  cô  tin  hơn chính là thái độ của  đối với cô  ngày hôm nay, dịu dàng một cách khác thường.
 
Nghĩ  hình ảnh  mới thoáng qua, hình ảnh khuôn mặt  dần dần phóng đại trong ánh mắt ngỡ ngàng của cô, cả xúc cảm mát lạnh  vầng trán khi còn ở bệnh viện,  hiểu  tim Lạc Yên bỗng nhiên lỡ nhịp.
 
Âu Dực, rốt cuộc là  đang nghĩ gì...? Tại  khi em sắp buông tay thì   tiến gần một bước, để  khi em  lún sâu  sự dịu dàng của  thì   khiến em tổn thương?
 
Rốt cuộc mục đích của  là gì...
 
"Chậc, Lạc Yên, đây chính là xe của  chồng tài phiệt trong truyền thuyết của cô ? Ha ha ha,   nhịn  , xe của chủ tịch tập đoàn Âu thị mà  cùi bắp quà  ư? Hay   cho rằng loại  rẻ tiền như cô chỉ xứng đáng  loại xe ?" Thanh âm trào phúng khó  của  phụ nữ vang lên, đánh tan những suy nghĩ vẩn vơ trong đầu cô.
 
Qua cửa kính, Lạc Yên  thấy   lên tiếng   ai khác, chính là Lôi Âm - nữ y tá luôn kiếm cớ gây khó dễ cho cô ở trong bệnh viện.
 
Lời chế giễu của cô  khiến cô  chút tò mò, chẳng lẽ xe Âu Dực dùng  tệ ? Cô đưa mắt quan sát chiếc xe, hừm, mặc dù  cũ nhưng kiểu dáng thiết kế  độc đáo,  khả năng là loại xe lâu năm bây giờ   còn  phát hành.