Buổi chiều ngày hôm đó.
 
Sau khi thức dậy từ giấc ngủ trưa ngắn ngủi, Âu Dực theo thói quen kiểm tra điện thoại, phát hiện  hai cuộc gọi nhỡ.
 
Anh mở thông báo  xem,  thấy tên  gọi là Lục Duy Khiêm. Âu Dực  màn hình một lúc,  đó quyết định gọi .
 
Không để  chờ lâu, điện thoại  đổ hồi chuông thứ nhất thì Lục Duy Khiêm   máy,  đợi  hỏi gì, Lục Duy Khiêm   thẳng mục đích :
 
"A Dực, nếu   bận thì  thể  biển tắm cùng chúng  ?"
 
Âu Dực chần chừ một lúc,  đó  cô gái còn đang say giấc  giường, quyết định từ chối:
 
"Không bận, nhưng  tiện lắm."
 
Lục Duy Khiêm  nghĩ  sẽ từ chối,   Âu Dực vẫn luôn  nhiệt tình với bạn bè. Hắn sa sầm mặt, cố gắng để giọng   lộ  vẻ quá khó chịu:
 
"Trong muối biển  chứa vô  nguyên tố vi chất và muối khoáng  cho sức khỏe,  vẫn nhớ    luôn thích tắm biển cùng bọn  nhất mà? Sao ,  vợ  nên  xem bọn   gì nữa  ?"
 
Âu Dực trầm mặc một lúc, dường như cảm thấy Lục Duy Khiêm   lý,  chần chừ vài giây  : "Được, đợi ."
 
Có  cái gật đầu đồng ý từ , Lục Duy Khiêm mới yên tâm kết thúc cuộc gọi. Sau khi xác định cuộc gọi  thật sự kết thúc,  mới lên tiếng  với Lạc Mạn đang  nghỉ mát  ô che nắng ở bên cạnh:
 
"Được ,  chuyển đều thuận lợi, cô nhớ thể hiện cho , đừng để phí phạm cơ thể ."
 
Lạc Mạn mỉm  vắt chéo hai chân, tự thưởng thức da thịt trắng nõn của , khẽ : "Yên tâm,   nhất định sẽ thành công, chỉ là..." Nói đến đây, Lạc Mạn  ngập ngừng.
 
"Chuyện gì nữa?" Lục Duy Khiêm mất kiên nhẫn hỏi cô .
 
Lạc Mạn rũ mi mắt,  thấy rõ cảm xúc: "Mặc dù   thừa nhận nhưng quả thật cơ thể của Lạc Yên dễ  hơn  nhiều, nếu Âu Dực dẫn theo cô  đến đây thì  sẽ   đất diễn  đấy."
 
Lục Duy Khiêm  lạnh, tự tin vỗ ngực: "Còn tưởng là chuyện gì, chuyện  thì đơn giản, dựa theo hiểu  của  về Âu Dực,  sẽ  để  vợ    mặt   gặp bạn bè ."
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/luon-ben-canh-anh/chuong-69.html.]
Lạc Mạn khinh thường bĩu môi, phản bác : "Cái gì gọi là hiểu  của  về Âu Dực? Anh  với   lắm ? Anh hiểu    bao nhiêu?"
 
Lục Duy Khiêm nghẹn họng: "..."
 
Hiếm   nào Lạc Mạn tìm  điểm yếu của , cô  lập tức  tiếp: "Lần   cũng  như ,  đảm bảo với  rằng Âu Dực tuyệt đối sẽ  đưa Lạc Yên đến, kết quả thì ? Bọn họ vả  mặt  một cái thật đau!"
 
Lạc Mạn càng , Lục Duy Khiêm càng bực bội,  tức giận quát lớn: "Im miệng! Cô thì  cái gì? Lần  chắc chắn  giống,  tin cô cứ chờ mà xem."
 
Lạc Mạn  khẩy, trong mắt đều là trào phúng, cũng  tiếp tục gây sự với Lục Duy Khiêm nữa.
 
Dù  thì đối với cô  mà , hành hạ trực tiếp đem  nhiều cảm giác thoả mãn hơn như thế  nhiều.
 
Bên ,  khi đồng ý với Lục Duy Khiêm, Âu Dực  phòng tắm chuẩn  một lúc    ngoài. Trước khi rời khỏi căn phòng nhỏ,   quên  một vài nội dung cần thiết lên một mảnh giấy ghi chú  dán  mép bàn,  đó  đến cửa phòng, ngoảnh đầu  Lạc Yên  giường một lúc  sải bước chân dài  đến điểm hẹn.
 
Lúc đến điểm hẹn thì đám bạn của  đều tập trung đông đủ,   dẫn theo vợ hoặc bạn gái,   thì .
 
Anh  đến  mặt Lục Duy Khiêm, hờ hững lên tiếng: "Bao giờ thì bắt đầu?"
 
Lục Duy Khiêm  lấy lòng: "Cậu gấp gáp như   gì? Nói   đây tắm thì  thật sự chỉ  tắm thôi ?  là một khúc gỗ."
 
Âu Dực lạnh lùng  Lục Duy Khiêm: "Cậu hiểu rõ   thích vòng vo,  nể mặt   nên mới đến đây, nếu  còn việc gì thì  về."
 
Lục Duy Khiêm sa sầm mặt, trong mắt lộ rõ vẻ  vui, nhưng vì e ngại Âu Dực nên cũng  dám tiếp tục kế hoạch hồi nãy nữa, trong đầu nảy  kế hoạch khác.
 
Hắn : "A Dực, đừng lạnh nhạt như  chứ, nếu    vòng vo thì xuống tắm  , chúng  ở   uống vài ly  sẽ tắm cùng ."
 
Âu Dực gật đầu,  đó thật sự  về phía , "tùm" một tiếng,  nhảy xuống biển,  hình vạm vỡ hoà  dòng nước.
 
Lạc Mạn  ở góc khuất  bờ, khuôn mặt đen như đ.í.t nồi,  đến chất vấn Lục Duy Khiêm: "Như  là ? Chẳng  theo như  tính toán thì  sẽ chuốc say Âu Dực  để   mặt ư?"
 
Lục Duy Khiêm trừng cô  một cái: "Cô bớt  một câu    ? Ai bảo     chuốc say thì cô  thể  mặt? Bây giờ  theo lời ,  xuống tắm cùng   ở một nơi xa hơn  vờ như vô tình gặp   ."
 
Lạc Mạn chần chừ: "Như ... Liệu   ?"