Lục Duy Khiêm  trả lời mà đẩy cô  về phía ,  hình Lạc Mạn lảo đảo,  khi  vững, cô  quyết định  theo lời Lục Duy Khiêm.
 
Cùng lúc đó, trong phòng chung của Lạc Yên và Âu Dực.
 
Lạc Yên mơ màng tỉnh dậy, cô theo thói quen mới,  đầu  về phía bên cạnh,  phát hiện  đàn ông đó  chẳng thấy .
 
Lạc Yên cũng  nghĩ nhiều, chỉ cho rằng   đang bận rộn trong phòng tắm. Cô chậm rãi  xuống giường,  đó  đến bên bàn, quyết định ăn chút gì đó lót bụng.
 
Vừa  xuống ghế, một mảnh giấy ghi chú nhỏ màu vàng  thu hút sự chú ý của cô.
 
Lạc Yên cúi  đến gần nơi dán mảnh giấy, đôi mắt cô mở to, đưa tay bóc mảnh giấy  khỏi mép bàn,  đó lật ngược , quả nhiên  mảnh giấy là những dòng chữ  tay đều đặn thẳng tắp của Âu Dực, nội dung ngắn gọn:
 
"Yên Yên,  cùng bạn bè  tắm biển một lúc, đừng lo lắng cho ,  nãy   dẫn em cùng , nhưng  nỡ đánh thức em dậy, hi vọng em sẽ  trách, nếu em   ở trong phòng thì  thể  ngoài chơi cùng bọn ."
 
Lạc Yên  xong, suýt chút nữa sặc nước bọt, cô   dung  giấy thêm vài  nữa,  khỏi ngạc nhiên.
 
"Không  nhầm mà..." Lạc Yên lẩm bẩm.
 
Người như  mà   thể thốt  câu " nỡ đánh thức em" ? Lạc Yên  bao giờ dám nghĩ đến điều .
 
Nhớ  nội dung trong mảnh ghi chú, cô cân nhắc một lúc,  đó quyết định sẽ  biển cùng .
 
Trước tiên  chọn quần áo... Đi tắm biển thì nên chọn gì đây? Bikini? Khá phù hợp, nhưng Lạc Yên   để những  đàn ông xa lạ   thấy cơ thể .
 
Đến hơn 5 phút , cô mới lựa chọn xong.
 
Một chiếc áo thun màu xanh da trời và một chiếc quần thể thao dài.
 
Cũng    khi đám bạn bè của   thấy cô sẽ cho rằng cô bảo thủ  mắt thẩm mỹ cô  vấn đề, nhưng Lạc Yên  quan tâm, bọn họ nghĩ gì   trong phạm vi lo lắng của cô.
 
Chọn đồ xong xuôi, Lạc Yên   phòng tắm,  khi  đồ xong, cô thu dọn chút đồ đạc  cất bước rời .
 
Lạc Yên   rằng   cô  sẽ xảy   nhiều chuyện mà cô  ngờ đến, cũng   đổi  nhiều điều trong cuộc đời cô.
Bên , Lạc Yên đang  đến nơi  Âu Dực, bên , Lạc Mạn vẫn đang loay hoay tìm cách tiếp cận .
 
Lạc Mạn  ở phía xa, nơi Âu Dực   thấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/luon-ben-canh-anh/chuong-70.html.]
 
Cô   sớm  thấy nơi Âu Dực đang ngâm ,  tiếp cận  thì  khó, chỉ cần cô  bơi từ nơi xa xa  gần, theo như lời Lục Duy Khiêm ,  như vô tình gặp   là .
 
Tưởng tượng thì  vẻ , nhưng thực tế     giống trong tưởng tượng, bởi vì Lạc Mạn    bơi?
 
Nếu nơi  là một hồ bơi gia đình nào đó, cô   thể dễ dàng chơi đùa với dòng nước, nhưng đây là biển, biển rộng mênh mông, nước ở gần bờ tuy cạn nhưng càng  xa thì càng sâu  thấy đáy. Một  chỉ  thể lăn lộn trong hồ bơi gia đình nước đến lưng chừng cổ như cô  thì  gì  lá gan để mà gieo  xuống biển chứ?
 
Cô  còn   điên,  như   khác gì tự  đ.â.m đầu  chỗ chết?
 
 nếu cứ như bây giờ thì kế hoạch mà cô  và Lục Duy Khiêm  tỉ mỉ bàn bạc  vẻ khó thực hiện.
 
Phải   đây... Phải   đây...
 
Trong đầu Lạc Mạn hiện tại rối như tơ vò, đang lúc cô    nên  gì thì phía  đột nhiên truyền đến từng tiếng bước chân.
 
Lạc Mạn tức khắc  đầu, ánh mắt đầy cảnh giác. Vừa  thấy  đến, khuôn mặt Lạc Mạn lập tức tối sầm .
 
Chết tiệt! Tại   là Lạc Yên?
 
Không  Lạc Yên  đến ?
 
Uổng cho cô   nãy còn mừng rỡ vì Âu Dực chỉ đến một ,  tiện cho cô    chuyện, ai ngờ...
 
Đều tại da mặt của Lạc Yên quá dày! Âu Dực   để cô  cùng thì thôi , cô còn   an phận ở trong phòng,  còn bám theo đến tận đây, đúng là liêm sỉ vứt cho chó ăn .
 
Trong lòng Lạc Mạn thầm mắng Lạc Yên đến  còn chỗ nào để mắng, chính cô  cũng  ý thức  ai mới là  thật sự vô liêm sỉ ở đây
 
Lạc Yên cũng  thấy cô , cô  khỏi bất ngờ. Không  là bởi vì  thấy Lạc Mạn mà bất ngờ, là bởi vì... cách cô  khoe vẻ  của bản .
 
Lạc Yên cũng   nên  gì, Lạc Mạn mặc như ... ừm, quả là bổ mắt  .
 
Dường như ngoài vùng tam giác và hai quả núi to tròn phía  ,  bộ da thịt   cô  đều   vải vóc che chắn.
 
Chậc... Nhìn cũng  gì và  nọ.
 
Lạc Yên lắc đầu,   tiếp tục đặt lực chú ý lên những vấn đề cỏn con  nữa. Cô  về phía ,  định cất giọng gọi Âu Dực thì đột nhiên  một bàn tay bịt miệng cô .
 
Là Lạc Mạn.