"Cũng gì, chỉ là việc nhỏ hỏi chút thôi." Thẩm Lương Vi , nghiêng đầu lệnh: "Thu Linh, Thu Phương ngoài."
"Không cần ngoài," nàng dứt lời, Thẩm Lương Nguyệt lập tức ngăn , "Nhị tỷ tỷ, bọn họ là nha của , Nhị tỷ tỷ gì cứ , cần đuổi bọn họ ngoài."
Thẩm Lương Vi như nàng : "Bọn họ vẫn nên ngoài thì hơn, nếu sợ sẽ khó coi lắm đấy."
Thẩm Lương Nguyệt nào chịu để của lui ? Thế chẳng nàng đơn thương độc mã ?
Lập tức vui, "Nhị tỷ tỷ ý gì?"
Thẩm Lương Vi nàng , đôi co vấn đề nữa, dứt khoát hỏi thẳng: "Ngọc bội lấy từ phòng ? Giao đây ."
Thu Linh, Thu Phương sững sờ, lập tức cảm thấy hổ khó xử.
Thầm nghĩ lời của Nhị tiểu thư cũng quá... thẳng thừng, thế thà bọn họ ngoài còn hơn, ở đây thấy những điều ngược ...
Tim Thẩm Lương Nguyệt hẫng một nhịp, đáy mắt thoáng qua vẻ hoảng loạn, dám thẳng mắt Thẩm Lương Vi, "Ngọc bội gì cơ? Ta tỷ đang gì! Đồ của Nhị tỷ tỷ thấy đổ vạ cho ? Làm gì cái lý đó."
Thẩm Lương Vi nàng , gì.
Ánh Trăng Dẫn Lối
Bỗng nhiên nàng lệnh: "Xuân Anh, Hạ Mộc, lục soát nàng ."
Thẩm Lương Nguyệt biến sắc kinh hãi hét lên: "Ngươi dám!"
Thẩm Lương Vi vốn cũng chắc nàng giấu ngọc bội , chẳng qua đoán rằng miếng ngọc nàng mới lấy chắc chắn sẽ nhịn mà cầm tay ngắm nghía. Ký hiệu hoàng thất đó khó để nhận , liên tưởng một chút là ngay là của ai.
Nàng tơ tưởng đến Chiến Vương điện hạ, tự nhiên sẽ yêu thích miếng ngọc buông tay, khả năng cao là sẽ giấu .
Lúc thấy phản ứng của nàng , Thẩm Lương Vi đoán đúng , quát lên: "Còn mau !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/luong-duyen-nay-la-ke-doc/chuong-172-luc-soat-nguoi-nang-ta.html.]
"Vâng, Nhị tiểu thư!" Có Thẩm Lương Vi chống lưng, Xuân Anh, Hạ Mộc tự tin tràn đầy, còn khách khí gì nữa? Lao lên giữ lấy Thẩm Lương Nguyệt lục soát .
"Dừng tay! Các ngươi dám! Thu Linh, Thu Phương, các ngươi c.h.ế.t ?" Thẩm Lương Nguyệt tức hộc m.á.u gào lên chói tai.
Chưa đợi Thu Linh, Thu Phương kịp xông lên, Thẩm Lương Vi vịn tay Hạ Hòa dậy, chắn mặt bọn họ.
Thẩm Lương Vi nụ dịu dàng, nhưng ánh mắt Thu Linh, Thu Phương toát vẻ lạnh lẽo: "Mắt cá chân hôm nay trẹo nặng, mới bôi t.h.u.ố.c cho xong. Các ngươi cẩn thận đấy, nếu đụng , chân thương nữa, xem tha cho các ngươi !"
Hạ Hòa lạnh quát: "Dám động thủ với Nhị tiểu thư? Các ngươi phản ?"
Thu Linh, Thu Phương luống cuống, .
Trước tính tình Nhị tiểu thư , cũng chẳng mấy ai để nàng mắt. Dù thì nàng cái gì cũng sẽ nhường nhịn Đại tiểu thư và Tam tiểu thư, chỉ cần lấy lòng Đại tiểu thư, Tam tiểu thư là .
mà... Nhị tiểu thư hiện giờ đổi , vô cớ khiến sợ hãi.
Nàng cứ đó, ánh mắt nhẹ nhàng liếc qua, nặng tựa ngàn cân, khiến cảm thấy áp lực cực lớn đè nặng trong lòng, theo bản năng dám bừa.
Chưa đợi Thu Linh, Thu Phương do dự xong xem nên thế nào, Xuân Anh sờ thấy miếng ngọc bội bạch ngọc dương chi sáng lấp lánh trơn bóng từ Thẩm Lương Nguyệt.
"Nhị tiểu thư, tìm thấy ! Chính là cái sai!"
Xuân Anh mừng rỡ, cùng Hạ Mộc buông Thẩm Lương Nguyệt , vội vàng về bên cạnh Thẩm Lương Vi.
Thẩm Lương Vi thở phào nhẹ nhõm.
Thẩm Lương Nguyệt hét lên lao tới: "Đó là của , trả cho !"