Lương Duyên Này Là Kế Độc - Chương 325: Thẩm Hoằng Khải, hắn đáng đời

Cập nhật lúc: 2025-12-18 14:11:22
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

“Là đại phòng, nhất định là con tiện nhân Dung thị cùng Thẩm Lương Vi! Nhất định là bọn họ hại Dung nhi và Hoằng Khải, sẽ tha cho bọn họ...”

 

Lúc chập choạng tối, Thẩm Hoằng Tuân cũng hồi phủ.

 

Nghe chuyện , tránh khỏi cũng ghé qua chỗ Thẩm Hoằng Khải xem xét.

 

Khi Thẩm Lương Vi bồi mẫu rời , Thẩm Hoằng Tuân cũng cùng một lúc.

 

Hai em bồi Thẩm đại phu nhân trở về viện Xuân Đằng, chuyện một lát, Thẩm Hoằng Tuân dặn dò: “Nhị thúc, Nhị thẩm bộ dạng trông lắm, địch ý đối với đại phòng chúng càng sâu nặng hơn. Nương và Vi Nhi gần đây đều để tâm, cẩn thận một chút. Vi Nhi việc gì thì đừng ngoài. Ai bọn họ phát điên liều .”

 

Thẩm đại phu nhân cũng vội với Thẩm Lương Vi: “Tuân nhi đúng đấy, Vi Nhi con cẩn thận một chút. Còn cả Tuân nhi, con cũng cẩn trọng.”

 

Thẩm Hoằng Tuân và Thẩm Lương Vi đều gật đầu .

 

Chẳng bao lâu , Thẩm Hoằng Tuân liền về.

 

Thần sắc thản nhiên trở Bích Đồng viên của , rửa tay rửa mặt, quần áo ở nhà. Thẩm Hoằng Tuân cho lui hết hầu, pha một ấm , tự rót tự uống.

 

Không nghĩ đến điều gì, nở nụ nhạt đầy trào phúng, đôi mắt buông xuống xẹt qua một tia lạnh lùng.

 

Thẩm Hoằng Khải, đáng đời.

 

Tốt nhất là đời đừng bao giờ tỉnh nữa, nếu , nhất định sẽ khiến sống bằng c.h.ế.t...

 

Lại về Thẩm Hoằng Khải, khi lấy chiếc trâm hoa của Thẩm Lương Vi từ tay Thẩm Lương Dung, liền ác ý tràn trề bỏ phong thư kèm theo một tờ giấy, nặc danh sai gửi cho Thẩm Hoằng Tuân.

 

Góc chiếc trâm hoa điểm thúy đó khắc tên Thẩm Lương Vi, hơn nữa chiếc trâm Thẩm Lương Vi ngày thường đeo khá thường xuyên, Thẩm Hoằng Tuân liền nhận là đồ của .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/luong-duyen-nay-la-ke-doc/chuong-325-tham-hoang-khai-han-dang-doi.html.]

Tức khắc sắc mặt đại biến.

 

Trong thư hẹn một tới ngọn Ngọc Tụ ở Tây Sơn. Hắn tuy chắc chắn chẳng chuyện lành gì, nhưng thể mặc kệ Thẩm Lương Vi.

 

Vì thế vội vàng một mảnh giấy bỏ phong thư, giao cho gã sai vặt Thẩm Sam. Dặn Thẩm Sam rằng nếu trở về thì đưa trả phong thư cho , còn nếu trời tối mà vẫn về, thì giao cho phụ .

 

Thẩm Hoằng Tuân vội vội vàng vàng khỏi thành, thẳng đến địa điểm chỉ định trong thư ở ngọn Ngọc Tụ.

 

Khi đến gần nơi đó, âm thầm cảnh giác đề phòng.

 

Tuy nhiên, tại nơi đó hề phát hiện nửa bóng . Gió núi xào xạc, lay động cỏ cây, ngoại trừ , xung quanh một mảnh yên tĩnh vắng lặng, căn bản ai khác.

 

Thẩm Hoằng Tuân quả quyết sẽ tin lá thư chỉ là một trò đùa dai, trâm hoa của t.ử thể nhận nhầm .

 

Đang lúc trầm tư, đột nhiên trực giác nhạy bén cảm nhận điều gì đó bất thường. Sau gáy một luồng gió quét tới, theo bản năng nghiêng né tránh, “Bốp!” một tiếng trầm đục vang lên, là tiếng gậy gỗ đập tảng đá.

 

Thẩm Hoằng Tuân toát mồ hôi lạnh, xoay liền thấy Thẩm Hoằng Khải tay cầm gậy gỗ, “Là ngươi!”

 

Thẩm Hoằng Khải vẻ mặt dữ tợn, thần sắc điên cuồng, giơ gậy gỗ lên hung hăng bổ về phía .

 

Cái tư thế c.h.ế.t ngừng đó khiến kinh hãi.

 

Thẩm Hoằng Tuân né tránh chật vật chịu nổi.

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

Hắn vạn ngờ kẻ hẹn gặp mặt là Thẩm Hoằng Khải, càng ngờ tên khốn kiếp thấy mặt như điên dại lao tấn công, sát khí đằng đằng, căn bản định chừa cho đường sống.

 

Cũng là do cái mệnh Thẩm Hoằng Khải , lẽ vì quá kích động nên rõ đường, cục đá chân vấp một cái, bất do kỷ lảo đảo lao về phía vài bước, cứ thế... ngã nhào xuống vách núi.

 

May mắn vách núi mọc ít cây cối, tuy dốc nhưng cũng cản bớt tốc độ rơi của , nếu , Thẩm Hoằng Khải sẽ hôn mê bất tỉnh khiêng về phủ, mà là c.h.ế.t thẳng cẳng .

 

 

Loading...