Đám đông lập tức ùa tới, chiếc xe bò chất đầy ắp, những bao gạo căng phồng, một tràng reo hò lớn vang lên! Ánh lửa chiếu rọi từng gương mặt vui sướng đến khó tin, nhiều kích động đến mức đưa tay lên quệt nước mắt.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“Mọi trật tự! Trật tự!” Lưu thúc cao giọng, giữ trật tự, “Gạo ở đây cả! 28 thạch gạo lứt! Là con bé Thanh Việt và Đại Xuyên liều mạng, vất vả lắm mới vận chuyển từ huyện thành về! Bây giờ, mỗi nhà cử một , cứ theo như thống nhất, chia gạo , gánh về!”
Không cần động viên thêm, dân làng tự giác tổ chức . Tống Thanh Việt lấy tờ giấy ghi lượng d.ư.ợ.c liệu của mỗi nhà , ánh đuốc, lớn tiếng phần của từng hộ. Tống Đại Xuyên và Lưu thúc phụ trách giám sát việc cân chia. Trong sân lập tức rộn lên tiếng gạo chảy bao sàn sạt và tiếng bàn tán vui vẻ của dân làng.
“Nhà lão Trần, mười một cân ba lạng!” “Ôi trời! Cảm ơn! Cảm ơn!” Lão Trần run run tay nhận bao gạo, kích động gì.
“Nhà thím Vương, tám cân!” “Nhà thím Tôn, sáu cân rưỡi!”...
Đoàn đuốc thật dài, như một dòng sông ánh sáng, chở đầy hy vọng sinh tồn, chậm rãi chảy về thôn Ma Phong ẩn sâu trong núi.
Tống Thanh Việt và Tống Đại Xuyên về ngay. Tống Thanh Việt dắt con bò vàng công lớn, tháo xe bò , tạm gửi ở sân của Tế Nhân Đường, lấy một đồng bạc, dúi tay Vương chưởng quỹ tin đón.
“Vương chưởng quỹ, thật sự cảm ơn ngài! Nếu ngài, chúng cũng mang d.ư.ợ.c liệu lên huyện thành bán. Xe bò tạm gửi ở chỗ ngài mấy hôm, phiền ngài trông coi. Chút lòng thành , ngài và các tiểu nhị cầm uống chén rượu, mong ngài nhận cho.”
Vương chưởng quỹ từ chối , đành nhận lấy, luôn miệng : “Tống cô nương khách sáo quá! Yên tâm, xe để ở đây, tuyệt đối mất mát gì! Thôn các vị đây là... đúng là hỷ sự lớn !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/luu-day-linh-nam-ta-dan-ca-thon-an-sung-mac-suong/chuong-114.html.]
Khi Tống Thanh Việt dắt con bò vàng, bước thấp bước cao trở về đến thôn Ma Phong, trời hửng sáng. Đầu thôn tụ tập đông phụ nữ, trẻ em và già ngủ , họ ngóng chờ, thấy Tống Thanh Việt dắt bò về, liền ùa , tíu tít hỏi han tình hình, rối rít cảm ơn.
Trong thôn, ống khói nhà nào cũng bốc lên, trong khí tràn ngập mùi cháo thơm lừng. Đã lâu trong thôn mới mùi gạo thơm đến . Tống Thanh Việt buộc con bò xong, ở cổng sân nhà , dân làng cẩn thận khiêng những bao gạo chia nhà, khóe miệng nàng bất giác cong lên.
Lúc , con trai cả của Lưu thúc là Đại Ngưu gánh một bao gạo nặng trĩu tới, hiền hậu: “Thím Lưu, Thanh Việt, đây là 80 cân gạo lứt chia cho nhà ! Cha bảo mang qua!”
“Ôi chà, cảm ơn Đại Ngưu! Mau nhà nghỉ chân, uống ngụm nước!” Lưu thị vội vàng cảm ơn.
“Thôi ạ, thím, cháo nhà con sắp xong , con về ngay!” Đại Ngưu xua tay, kính nể Tống Thanh Việt một cái, “Muội Thanh Việt, giỏi thật đấy!” Nói xong, mặt đỏ lên, vội vã rời .
Lưu thị bao gạo đầy ắp, vui mừng xúc động, vội kéo Tống Thanh Việt nhà: “Đứng ngoài gì, cháo trong bếp hâm nóng cho con ! Mau ăn một miếng, gì hết, lên giường ngủ một giấc cho đàng hoàng!”
Trong phòng, Tống Nghiên Khê ngoan ngoãn dọn bát đũa, nồi cháo nhỏ đang bốc nóng nghi ngút, bên cạnh còn một đĩa dưa muối nhỏ. Hai nhóc sinh đôi Tống Ngật và Tống Dữ đang bám ở cửa, mắt long lanh chờ tỷ tỷ. Vừa thấy Tống Thanh Việt bước , hai đứa nhỏ lập tức như hai quả pháo nhỏ lao tới, mỗi đứa ôm một chân nàng.
“Tỷ tỷ! Tỷ về !” “Tỷ tỷ giỏi quá! Cả thôn ai cũng khen tỷ tỷ!”
Tống Nghiên Khê cũng bước tới, khuôn mặt nhỏ tràn đầy vẻ sùng bái: “Tỷ tỷ, lúc nãy Khê Khê dắt các em chơi, bọn trẻ con trong thôn đều , là đại tỷ tỷ cho cả thôn gạo ăn, là đại hùng!”
Tống Ngật ưỡn ngực, vênh váo leo: “Tỷ tỷ của con! Giỏi nhất!” Tống Dữ cũng gật đầu lia lịa: “Vâng! Giỏi nhất!”