Lưu đày Lĩnh Nam? Ta Dẫn Cả Thôn Ăn Sung Mặc Sướng - Chương 158

Cập nhật lúc: 2025-11-22 23:51:37
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Tống Nghiên Khê ngẩng đầu , bầu trời quả thực xanh ngắt, chẳng chút dấu hiệu nào của sự đổi. Nàng cũng chút lung lay, nghĩ đến vị chua ngọt của quả mâm xôi, cảm thấy lời các cũng lý.

 

"Vậy... hai đứa nhanh về nhé! Nhiều nhất... nhiều nhất là nửa canh giờ thôi đấy!" Cuối cùng nàng cũng thỏa hiệp.

 

"Được ạ! Cảm ơn Khê Khê tỷ tỷ!" Hai đứa nhỏ như đại xá, reo hò ầm ĩ, giống như hai chú chim sổ lồng, chớp mắt chạy biến mất dạng.

 

Trong sân chỉ còn một Tống Nghiên Khê. Nàng cố gắng tập trung tinh thần, nhưng tâm trí cũng khó tránh khỏi những quả mâm xôi trong lời kể của câu mất, thỉnh thoảng ngóng về hướng bọn trẻ rời .

 

Thời gian lặng lẽ trôi. Đến gần giữa trưa, sắc trời bắt đầu âm thầm đổi.

 

Trên nền trời xanh thẳm, từ bay tới vài sợi mây nhàn nhạt, mỏng manh khó phát hiện. Ngay đó, tầng mây phảng phất như một bàn tay vô hình nhanh chóng gom , màu sắc cũng dần dần sẫm .

 

Tống Nghiên Khê ban đầu vẫn để ý, mãi đến khi một cơn gió mang theo lạnh thổi qua, nàng mới giật ngẩng đầu. Lúc nàng mới hoảng hốt phát hiện phía chân trời Tây Bắc từ lúc nào đùn lên những lớp mây đen dày đặc, xám xịt như chì! Chúng đang lan tràn về phía bầu trời thôn với tốc độ kinh !

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

"Không xong !" Tống Nghiên Khê trong lòng thót lên một cái, sắc mặt tái mét!

 

Nàng nhớ tới lời dặn của tỷ tỷ, sợ đến mức nhảy dựng lên, ném phăng đồ may vá trong tay, lao sân. Nàng luống cuống tay chân vớ lấy cái trang gỗ và cái chổi nhỏ, liều mạng gom hạt kê nong giữa để xúc sọt. sức nàng nhỏ, chỉ một , đối mặt với bốn nong hạt kê lớn, thật sự là lực bất tòng tâm.

 

Càng sốt ruột, động tác càng hoảng loạn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/luu-day-linh-nam-ta-dan-ca-thon-an-sung-mac-suong/chuong-158.html.]

 

Ở bên , Tống Thanh Việt đang bận rộn trong ruộng cao lương cũng cảm nhận thời tiết đột biến. Một trận cuồng phong thổi qua, cây cao lương rung lên xào xạc. Nàng ngẩng đầu lên, trong lòng kinh hãi! Chỉ thấy mây đen áp đỉnh, sắc trời tối sầm cực nhanh, phía xa thậm chí truyền đến tiếng sấm rền vang!

 

"Sắp mưa to !"

 

Nàng chẳng còn tâm trí mà thu dọn đám cao lương cắt, vội vàng đeo lên cái sọt chứa hơn nửa sọt bông cao lương, cắm đầu chạy thục mạng về nhà! Sọt nặng, đường nhỏ gập ghềnh, lòng nàng nóng như lửa đốt nhưng chạy mãi nhanh .

 

Những hạt mưa lớn bằng hạt đậu bắt đầu thưa thớt rơi xuống, đ.á.n.h mặt đất bụi mù tung lên. Khi Tống Thanh Việt thở hồng hộc, cả ướt đẫm lao cổng nhà, cảnh tượng mắt nàng lạnh toát cả sống lưng!

 

Tống Nghiên Khê đang dùng hết sức bình sinh kéo lê một cái sọt hạt kê mái hiên. trong sân vẫn còn nguyên một nong hạt kê trơ trọi giữa màn mưa đang ngày một dày hạt! Những hạt kê vàng óng nước mưa ngâm, nhanh chóng trở nên xỉn màu, dính bết bùn đất!

 

"Nhanh! Mau khiêng !" Tống Thanh Việt kịp nghĩ nhiều, lao tới cùng sức khiêng nốt cái nong còn sót hiên nhà.

 

Cơ hồ ngay khoảnh khắc các nàng đoạt chút hạt kê cuối cùng, cơn mưa rào trút xuống như thác đổ, đất trời tức khắc trắng xóa một màu.

 

lúc , Lưu thị cũng đội mưa vội vã chạy về.

 

Vừa sân, bà liền thấy những cái sọt ngổn ngang mái hiên, cùng đám hạt kê rõ ràng vơi nhiều, còn ướt nhẹp dính thành cục. Nhìn hai đứa con gái ướt sũng, chật vật chịu nổi, sắc mặt Lưu thị sầm xuống đáng sợ.

 

Không đợi bà mở miệng, ngoài cổng viện, hai bóng hình nhỏ bé lấm lem bùn đất sợ hãi thò đầu . Là Tống Ngật và Tống Dữ - hai đứa mải chơi quên trời đất, mới đội mưa chạy về. Trong tay bọn chúng còn nắm chặt mấy quả mâm xôi dại nước mưa đập nát. Nụ hưng phấn mặt tắt ngấm khi thấy cảnh tượng trong sân và sắc mặt xanh mét của mẫu , đó là sự sợ hãi tột độ.

 

 

 

Loading...