Lưu đày Lĩnh Nam? Ta Dẫn Cả Thôn Ăn Sung Mặc Sướng - Chương 184

Cập nhật lúc: 2025-11-23 23:01:44
Lượt xem: 29

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Sáng sớm hôm , mưa ngớt nhưng bầu trời vẫn âm u, mưa phùn lất phất dứt.

 

Tống Thanh Việt lấy một lượng bạc đưa cho Vương chưởng quầy tiền khám và tiền t.h.u.ố.c tối qua. Vương chưởng quầy nhận lấy, liên tục cảm thán sự nhân nghĩa của họ.

 

Đoàn thu dọn xong xuôi, chuẩn nữa bước lên đường về.

 

Trương Thúy Thúy tuy tỉnh nhưng cơ thể vẫn yếu thể , Lưu Đại Ngưu và Vương Đại Lực phiên cõng. Các thúc thúc dắt bò, vác hàng, gian nan tiến bước. Trương A Tiến cũng yếu, mang vác vật nặng, chỉ bám sát bên cạnh , thỉnh thoảng đưa tay đỡ lưng nàng.

 

Vương chưởng quầy cửa hiệu thuốc, theo đoàn dần xa trong mưa bụi, bóng dáng khuất dần nơi cuối con phố vắng lạnh lẽo.

 

Ông thị trấn trống rỗng, hỗn độn, mặt tràn ngập sự mê mang và âu lo, lẩm bẩm tự : “Haizz... Cái thế đạo ... Qua mấy tháng nữa nếu chuyển biến , nên cố thủ cái hiệu t.h.u.ố.c tổ truyền cùng bà nhà cầm cự tiếp... là... cũng nên theo chạy nạn về phương Bắc đây...”

 

Đường về thôn càng lúc càng gian nan.

 

Sau trận bão, đường núi trở nên lầy lội, mỗi bước đều thụt sâu xuống bùn. Phiền toái hơn là nước mưa xối xả gây sạt lở vài chỗ, đất đá lăn xuống chặn mất con đường mòn vốn hẹp. Họ buộc cẩn thận vòng.

 

Vừa dắt nghé, vác cây giống và vật tư nặng trĩu, chăm sóc hai bệnh nhân, tốc độ di chuyển cực kỳ chậm chạp.

 

Mưa hề dấu hiệu ngừng, lạnh lẽo tạt . Dù mặc áo tơi nhưng cũng ngăn cái lạnh ẩm ướt liên miên .

 

Mấy con nghé bất an kêu, Trương Thúy Thúy lưng Đại Ngưu run bần bật, Trương A Tiến và môi cũng tím tái vì lạnh, nhưng ai than vãn, chỉ c.ắ.n răng lặng lẽ bước .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/luu-day-linh-nam-ta-dan-ca-thon-an-sung-mac-suong/chuong-184.html.]

 

Khi đến một chỗ sạt lở nghiêm trọng cần leo trèo để vòng qua, Vương Đại Lực con đường phá hủy và những bụi gai, dây leo mọc um tùm hai bên, đột nhiên dừng bước, mắt sáng lên, lớn tiếng : “Thúc! Cha! Con ý !”

 

Mọi đều về phía .

 

Vương Đại Lực chỉ những dây leo chằng chịt và bụi gai đầy gai nhọn, giọng phấn khích xen lẫn vẻ nghiêm trọng: “Mọi xem tình hình mùa màng , thiên tai nhân họa, còn loạn đến bao giờ! Thôn Ma Phong chúng giấu trong núi sâu, hiện tại gì cũng còn chút lương thực dự trữ, coi như là chốn yên . nếu đám chạy nạn bên ngoài phát hiện ùa thì chút lương thực thấm ? Kiểu gì cũng loạn to!”

 

Hắn dừng một chút, tiếp tục ý tưởng của : “Dọc đường sạt lở nhiều như , khéo! Khi qua những chỗ dây leo bụi gai , chúng thuận tay kéo hết chúng giữa đường! Trời mưa thường xuyên thế , chắc chỉ vài ngày là đám cây cỏ bén rễ mọc , bịt kín mít con đường! Như , đám lưu dân sẽ dễ tìm đường thôn! Chúng cũng đỡ quấy rầy, tránh qua đợt gió bão !”

 

Ý tưởng như tia chớp giữa màn đêm, trong nháy mắt thắp sáng tâm trí !

 

Tống Thanh Việt là đầu tiên tán đồng: “Đại Lực ca, giờ phát hiện thông minh thế nhỉ! Muội tán thành! Hiện tại chỉ thôn Ma Phong chúng lương thực, đây quả thực là ‘mang ngọc mắc tội’! Cần thiết giấu con đường !”

 

“Ta thông minh nhiều lúc lắm, chẳng qua là hiểu thôi!” Vương Đại Lực đắc ý .

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Tống Đại Xuyên và Lưu thúc , đều thấy sự tán thưởng và quyết đoán trong mắt đối phương.

 

“Có lý, vẫn là đầu óc trẻ tuổi linh hoạt! Nên như !” Giọng vang dội của Tống Đại Xuyên vang lên trong tiếng mưa, “Chúng vất vả lắm mới những ngày tháng yên , thể để phá hủy như !”

 

! Lấp đường! Phong tỏa con đường ! Chờ ngày tháng thái bình mở đường cũng muộn!” Lưu thúc cũng gật đầu thật mạnh.

 

Bàn bạc xong, lập tức hành động.

 

 

Loading...