Lưu đày Lĩnh Nam? Ta Dẫn Cả Thôn Ăn Sung Mặc Sướng - Chương 187

Cập nhật lúc: 2025-11-24 03:16:02
Lượt xem: 29

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Nhà nhà đều chia vật tư cấp thiết, tràn trề hy vọng mới về tương lai. Trong tiểu viện nhà Tống Thanh Việt, mệt mỏi đều nghỉ ngơi.

 

Gian ngoài vang lên tiếng thở đều đều của họ Trương, mái hiên, con nghé con mới tới cũng yên lặng.

 

Tống Thanh Việt xuống giường trong gian buồng nhỏ của . Nàng cảm thấy yên tâm, cảm giác an . Trong đầu nàng chứa đầy những dự định: cấy xong lúa mùa, thể sẽ dựng thêm một gian nhà trúc cho Trương thị trong sân, dựng một cái chuồng bò ở sân ngoài cho con nghé con, bờ hồ chứa nước của thôn cũng cần trồng mía và dâu tằm, còn kiếm cá bột thả hồ nữa, cũng là một vấn đề nan giải...

 

Chưa kịp nghĩ xong, Tống Thanh Việt chìm giấc ngủ say, một đêm mộng mị...

 

Sáng sớm hôm , Tống Thanh Việt tỉnh giấc trong tiếng “bộp bộp” tiết tấu.

 

Liên tục mấy ngày bôn ba, sợ hãi và mệt mỏi khiến giấc ngủ của nàng sâu từng thấy, thế mà ngủ một mạch đến giữa giờ Tỵ ( 10 giờ sáng).

 

Nàng dụi đôi mắt ngái ngủ, cẩn thận lắng , âm thanh đó truyền đến từ trong sân, là tiếng chẻ củi gãy gọn.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Nàng dậy khoác thêm áo ngoài, đẩy cửa phòng.

 

Chỉ thấy trong sân, Trương A Tiến đang vung d.a.o chẻ củi, thuần thục chẻ những khúc gỗ to thành từng thanh củi đều tăm tắp. Trên trán lấm tấm một tầng mồ hôi mỏng.

 

Còn Trương Thúy Thúy thì một chiếc ghế trúc nhỏ mái hiên, sắc mặt tuy vẫn còn chút tái nhợt nhưng tinh thần hơn nhiều, đang chăm chú ca ca việc.

 

Lưu thị đặc biệt dặn dò nàng , sức khỏe hồi phục hẳn thì động tay động chân.

 

Nhìn thấy Tống Thanh Việt bước , hai lập tức dậy.

 

Trương A Tiến đặt d.a.o xuống, dùng chiếc khăn vắt cổ lau mồ hôi, Trương Thúy Thúy cũng rụt rè theo ca ca.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/luu-day-linh-nam-ta-dan-ca-thon-an-sung-mac-suong/chuong-187.html.]

 

“Cô nương, ngài dậy !”

 

Trương A Tiến cung kính , trong ánh mắt tràn ngập sự ơn và một tia câu nệ khó phát hiện.

 

Tống Thanh Việt mỉm , quan tâm hỏi: “Ừ, dậy . Hai cảm thấy thế nào? Đỡ hơn ?”

 

Trương A Tiến vội gật đầu: “Ta khỏe hẳn ! Cả đầy sức lực! Muội ... bảo bụng vẫn còn khó chịu nhưng đỡ hơn hôm qua nhiều .”

 

“Phu nhân để phần thức ăn cho ngài bàn trong bếp, vẫn còn ấm đấy ạ.”

 

Trương Thúy Thúy nhỏ giọng bổ sung: “Phu nhân cùng Khê Khê cô nương và vườn rau việc .”

 

Tống Thanh Việt gật đầu, về phía Trương A Tiến: “A Tiến, ngươi cần khách sáo như . Sau chúng một nhà, ngươi cứ gọi là Thanh Việt là , gọi là thím thôi, đừng cô nương với phu nhân, xa lạ lắm.”

 

Trương A Tiến kiên quyết lắc đầu, vẻ mặt nghiêm túc lạ thường: “Không ! Cô nương, Trương A Tiến tuy ít học nhưng lời giữ lấy lời! Ta thề , ai cứu thì mạng là của đó, nguyện bán nô! Ngài trạch tâm nhân hậu, cứu mạng chúng , còn cho chúng chỗ ở, cho cơm ăn, ... thể nuốt lời! Ngài chính là chủ t.ử của chúng !”

 

Tống Thanh Việt: “...”

 

Nàng ánh mắt bướng bỉnh mà chân thành của thiếu niên , nhất thời cũng phản bác thế nào.

 

Cái quan niệm tôn ti của thời cổ đại xem ngày một ngày hai là xoay chuyển .

 

Nàng bất đắc dĩ xua tay: “Tùy các ! Dù chúng cứ ăn chung một nồi, cùng xuống ruộng việc, phúc cùng hưởng, họa cùng chịu! Đó mới là điều quan trọng nhất!”

 

Đang chuyện thì ngoài cổng viện vang lên tiếng gọi của Vương Đại Lực: “Thanh Việt tử! Thanh Việt tử! Muội nhà ? Mau hồ sen xem thử ! Mọi đang đợi đấy!”

 

Tống Thanh Việt lên tiếng đáp , thầm nghĩ: Cổ đại đồng hồ báo thức đúng là hỏng việc, ngủ quên thế thì nhớ nổi hôm nay lên hồ chứa nước trồng dâu và mía chứ! Muốn tự nhiên tỉnh giấc mà dậy sớm !

Loading...