Lưu đày Lĩnh Nam? Ta Dẫn Cả Thôn Ăn Sung Mặc Sướng - Chương 199

Cập nhật lúc: 2025-11-25 01:10:28
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Nàng giải thích chi tiết kế hoạch của : “Chúng tổ chức nhân lực, dọc theo đoạn suối cần dùng , đào sâu những chỗ nước nông, dọn sạch đá tảng cản đường, mở rộng những chỗ quá hẹp và nắn những khúc cua gấp cho thoai thoải hơn. Không cần sửa quá kỹ, chỉ cần đảm bảo dòng nước thể đẩy khúc gỗ dài 3 mét trôi xuống tương đối thuận lợi, kẹt là ! Nếu lỡ mắc cạn thì chúng đẩy một cái cho nó trôi giữa dòng. Cứ thế từng cây từng cây thả xuống suối, dựa theo bản vẽ, nhà nào cần bao nhiêu cây thì vớt lên ở đoạn suối gần nhà nhất, khiêng vài bước là về đến nhà, chẳng tốn bao nhiêu sức!”

 

Càng nàng càng thấy khả thi, giọng điệu càng thêm kiên định: “Chúng tập trung lực lượng sửa dòng suối trong một ngày ! Sửa xong thì đẩy những khúc gỗ xử lý xong từ sườn núi xuống suối, để dòng nước giúp chúng vận chuyển! Như , chúng chỉ cần bố trí chặn và vớt ở đầu suối bên thôn là ! Tiết kiệm sức lực để việc khác!”

 

Ý tưởng từng khiến tất cả đàn ông đều ngẩn !

 

Sau thoáng chốc trầm mặc, một tràng bàn luận sôi nổi bùng nổ!

 

“Trời ơi! Để gỗ tự trôi theo nước về nhà? Cái ... cái ?”

 

“Nghe vẻ lý đấy! Gỗ lột vỏ trơn tuột, xuống nước là nổi lên ngay! Cho dù nước suối thể tự đẩy gỗ về thì chúng theo đẩy dọc đường cũng đỡ tốn sức hơn nhiều!”

 

“Nếu thành công thật thì đỡ tốn sức bao nhiêu!”

 

“Đầu óc của Thanh Việt t.ử cấu tạo thế nào ? Cách mà cũng nghĩ !”

 

Vương Đại Lực kích động đến đỏ bừng mặt, vỗ đùi cái đét: “Làm! Cứ theo lời Thanh Việt t.ử mà ! Sửa dòng suối! Cách mà thành công, chúng tiết kiệm tám phần công sức chứ!”

 

Nói là ! Vương Đại Lực lập tức dẫn đầu tất cả em đội chặt cây, tạm thời gác nhiệm vụ khiêng gỗ, chuyển sang cầm xẻng, cuốc, xà beng sửa suối.

 

Tống Thanh Việt cũng theo để chỉ huy tại hiện trường.

 

Nàng chỉ chỗ nào cần đào sâu, tảng đá nào cần dời , khúc cua nào cần nắn thẳng.

 

Cánh đàn ông tuy mệt nhưng khích lệ bởi phương pháp mới mẻ và đầy hy vọng nên việc khí thế ngất trời.

 

“Chỗ ! Đào sâu chỗ chút!”

 

“Tảng đá to quá, mấy cùng bẩy !”

 

“Khúc cua gấp quá, cuốc bớt đất bên bờ lùi chút!”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/luu-day-linh-nam-ta-dan-ca-thon-an-sung-mac-suong/chuong-199.html.]

Tiếng hô hào, tiếng xẻng đào đất, tiếng đá lăn thế tiếng chặt cây, vang vọng khắp sơn cốc và bên bờ suối.

 

Mồ hôi rơi xuống suối nhanh chóng cuốn trôi.

 

Sau gần một ngày nỗ lực, đoạn suối dài hơn hai dặm từ rừng sam xuống đến đầu thôn tu sửa sơ bộ. Tuy vẫn còn đơn sơ nhưng độ sâu tăng lên, chướng ngại vật dọn sạch, các khúc cua cũng thoai thoải hơn.

 

Ngày hôm , cuộc thử nghiệm bắt đầu.

 

Cánh đàn ông cẩn thận đẩy mấy khúc gỗ sam dài 3 mét cưa sẵn, lột sạch vỏ xuống dòng suối tu sửa ở thượng nguồn.

 

Khúc gỗ xuống nước, chòng chành vài cái quả nhiên nổi lên! Dưới lực đẩy của dòng nước, chúng bắt đầu chậm rãi, dập dềnh trôi về phía hạ lưu!

 

“Trôi ! Trôi !”

 

“Trôi thật kìa!”

 

Mọi bờ reo hò vui sướng, chạy chậm theo những khúc gỗ.

 

Thỉnh thoảng gỗ va bờ hoặc mắc chỗ nước nông tạm dừng một chút, nhưng nhanh dòng nước cuốn , hoặc canh bên bờ dùng sào tre dài đẩy nhẹ .

 

Cuối cùng, mấy khúc “gỗ tiên phong” thành công trôi đến gần đầu thôn, những đợi sẵn ở đó dùng sào tre móc chặn và kéo lên bờ thuận lợi!

 

“Thành công !”

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

“Ha ha! Được thật ! Cách của Thanh Việt t.ử thần thánh quá!”

 

Cả sơn cốc sôi trào!

 

Những đàn ông mấy khúc gỗ gần như chẳng tốn chút sức lực nào “tự ” về đến nơi, kích động đ.ấ.m vai , mệt mỏi dường như tan biến!

 

Vương Đại Lực Tống Thanh Việt với ánh mắt đầy kính nể, lớn tiếng : “Thanh Việt tử! Muội đúng là giúp bọn một ân huệ lớn! Lần , bọn cần trâu ngựa nữa !”

 

Tống Thanh Việt cũng thở phào nhẹ nhõm, nở nụ rạng rỡ.

 

 

Loading...