Sương phòng xây xong, Lưu thị liền dẫn theo Tống Nghiên Khê, cặp song sinh và Trương A Tiến hân hoan chuyển đồ đạc ở tạm.
Tuy chút chật chội nhưng nghĩ đến việc chẳng bao lâu nữa sẽ ở nhà chính rộng rãi hơn, ai nấy đều tràn trề hy vọng.
Dỡ bỏ nhà tranh cũ. Gần như chẳng tốn chút sức lực nào, gian nhà tranh thấp bé chật chội từng che mưa chắn gió cho họ, sự giằng kéo của , nhanh biến thành đống phế tích.
Dọn dẹp xong mặt bằng, nền đất cũ, việc xây dựng nhà chính bắt đầu theo đúng bản vẽ.
Có kinh nghiệm xây sương phòng, việc xây nhà chính càng trở nên thuận lợi quen tay.
Đầm nền, dựng cột, đan cốt tre, trát tường đất, lợp mái... Mọi thứ diễn đấy, hiệu suất càng cao hơn.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Nhà chính quy mô lớn hơn, giữa là sảnh đường rộng rãi, hai bên mỗi bên hai gian phòng ngủ. Cũng chỉ mất bốn năm ngày, một ngôi nhà chính khí phái hơn nhà tranh cũ gấp bao nhiêu mọc lên từ mặt đất!
Khoảnh khắc ngôi nhà mới lạc thành, cả thôn Ma Phong đều chấn động. Các thôn dân vây quanh ngôi nhà mới kết tinh từ trí tuệ và mồ hôi của , khen dứt miệng.
“Nhìn cái sảnh đường xem, rộng rãi bao! Kê cái bàn , cả nhà ăn cơm cũng chật!”
“Phòng ngủ cũng , sáng sủa!”
“Thiết kế của Thanh Việt nha đầu đúng là tuyệt! Đông Tây sương phòng, nhà chính ở giữa, cái sân quy củ hơn nhiều!”
Tống Đại Xuyên vỗ bức tường chắc nịch, vang: “Tốt! Nhà chắc rộng! Sau chúng cứ theo mẫu mà xây!”
Vương Đại Lực thì trực tiếp la to: “Thanh Việt tử, cái tiếp theo đến lượt nhà nhé! Muội trông coi cho kỹ đấy!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/luu-day-linh-nam-ta-dan-ca-thon-an-sung-mac-suong/chuong-210.html.]
Tống Thanh Việt sảnh đường mới của nhà , thứ mới tinh mắt, những khuôn mặt nhiệt tình của bà con lối xóm, trong lòng tràn ngập cảm giác thành tựu khó tả.
Nhà mới của Tống Thanh Việt lạc thành những ngày cuối thu mát mẻ.
Vào thu, mưa thưa thớt dần, gió thu khô ráo thổi suốt ngày, tường đất mới trát khô nhanh. Chỉ mươi ngày , màu tường chuyển từ vàng sẫm sang vàng nhạt, sờ cứng cáp rắn chắc, còn ngửi thấy mùi bùn ẩm ướt nữa.
Nhà mới xây xong, niềm vui kèm với trách nhiệm nặng nề hơn.
Công cuộc đại xây dựng của thôn Ma Phong đang hừng hực khí thế, nhà nào cũng mong sớm ngày ở trong ngôi nhà mới quy củ, sáng sủa như nhà Tống Thanh Việt.
Lưu thị, Tống Thanh Việt và Trương A Tiến giờ đây đều tính là lao động chính trong nhà. Mỗi ngày trời tờ mờ sáng, họ cùng các thôn dân công cửa, giúp những nhà xếp hàng xây nhà phía .
Lưu thị tính tình cẩn thận, phụ trách cùng nhóm phụ nữ trộn bùn, trát tường. Tống Thanh Việt là tổng chỉ đạo kỹ thuật, chỗ nào cần là mặt, giải quyết đủ loại vấn đề phát sinh trong thi công. Trương A Tiến học gì cũng nhanh, cũng trở thành lực lượng nòng cốt về kỹ thuật xây nhà.
Trong nhà chỉ còn Tống Nghiên Khê, Trương Thúy Thúy cùng hai đứa trẻ Tống Ngật, Tống Dữ.
Điều đáng ngạc nhiên là Trương Thúy Thúy tuy tuổi còn nhỏ nhưng thiên phú quản gia cực .
Từ khi nàng đến gia đình , bếp núc lúc nào cũng sạch sẽ, đồ đạc lặt vặt sắp xếp gọn gàng ngăn nắp. Giờ đây nàng càng chủ động gánh vác trọng trách quán xuyến việc nhà. Tống Nghiên Khê ở nhà cũng giúp quét tước sân vườn, cho gà lợn ăn.
Trương Thúy Thúy thì bao thầu hết việc giặt giũ, nấu nướng. Đôi tay khéo léo của nàng luôn biến những nguyên liệu đơn giản thành những món ăn khiến ăn mãi thôi, để những mệt mỏi trở về một ngày việc luôn cảm nhận sự ấm áp và chu đáo của gia đình.
Nhà mới rộng rãi, gần như mỗi đều một phòng riêng, điều mà cách đây lâu còn là chuyện dám mơ tới.
Chỉ là mắt, trong phòng đa phần trống huếch, ngoài chiếc giường tre cũ nát chuyển từ nhà cũ sang và vài món đồ lặt vặt thì chẳng còn gì khác.
“Tỷ, phòng to thật đấy, nhưng mà trống trơn , tối ngủ sợ.” Tống Nghiên Khê từng thủ thỉ than vãn với Tống Thanh Việt.