Lưu đày Lĩnh Nam? Ta Dẫn Cả Thôn Ăn Sung Mặc Sướng - Chương 213

Cập nhật lúc: 2025-11-25 12:55:13
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Vương Đại Lực đang chống nạnh, vẻ mặt đắc ý chiêm ngưỡng “kiệt tác” của nhà , càng ưỡn n.g.ự.c lên cao, giọng vang dội: “Đương nhiên ! Thanh Việt tử, giấu gì , nhà để xây cuối cùng chính là ưu tiên cho những nhà quá rách nát trong thôn . Nhà cũ của , hồi cha bỏ bao công sức, chắc chắn lắm! Lần chủ yếu là xây thêm sương phòng cho hai đứa em gái ở cho rộng rãi chút.”

 

“Lần cả thôn xây nhà, Vương thúc góp sức lớn lắm, tuyệt đối là lực lượng nòng cốt! Nếu thúc trấn ải, tường và mái nhà của chúng thể phẳng phiu vững chãi thế ?”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Lời của Tống Thanh Việt xuất phát từ đáy lòng. Vương thúc trầm mặc ít nhưng tay nghề vững vàng, kinh nghiệm phong phú, đóng vai trò như định hải thần châm trong công cuộc đại xây dựng .

 

Vương Đại Lực hì hì ghé sát , mang theo chút ý trêu chọc: “Thanh Việt tử, khen cha khen thế? Tay nghề của chân truyền từ cha đấy, trò giỏi hơn thầy! Muội xem góc tường , trát thẳng tắp !”

 

Tống Thanh Việt chọc , cố ý sa sầm mặt trêu : “Hừm, thấy cái gì cũng , chỉ một điểm —— thích đà lấn tới, cho tí ánh mặt trời là rực rỡ ngay! Muội mới khen một câu mà bay lên tận trời !”

 

Hai đang đùa thì hai giọng lanh lảnh như chim hoàng oanh từ xa vọng :

 

“Ca! Ca ở đó khoác lác !”

 

đấy! Việt Việt tỷ tỷ, tỷ đừng tin !”

 

Chỉ thấy hai cô bé mặc váy vải cũ sạch sẽ nhẹ nhàng tới như hai con bướm, chính là hai cô em gái của Vương Đại Lực: Nam Cam mười ba tuổi và Nam Bưởi mười một tuổi.

 

Hai chị em thừa hưởng dung mạo thanh tú của Vương thẩm, mắt cong cong, làn da màu mật ong khỏe khoắn. Tuy ăn mặc mộc mạc nhưng gọn gàng sạch sẽ, trổ mã duyên dáng yêu kiều như hai nụ hoa đọng sương sớm.

 

Nam Cam đến kéo tay Tống Thanh Việt “mách”: “Việt Việt tỷ tỷ, tỷ phân xử cho bọn ! Ca ca xây gian nhà chính cho to thế , gần bằng cả hai gian sương phòng của và Nam Bưởi cộng ! Quá bất công!”

 

Nam Bưởi cũng bĩu môi hùa theo: “ đấy ạ! Còn bảo bọn là con gái con lứa, cần chỗ to thế gì!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/luu-day-linh-nam-ta-dan-ca-thon-an-sung-mac-suong/chuong-213.html.]

 

Vương Đại Lực em gái vạch trần ngay mặt cũng giận, ngược còn dang hai tay vẻ đúng lý hợp tình, hùng hồn : “Hai đứa thì cái gì? Ca của các còn cưới vợ! Còn sinh cả một đàn con trai mập mạp, con gái xinh xắn nữa chứ! Phòng to thì đủ ở? Các ...”

 

Hắn cố ý kéo dài giọng, nháy mắt tinh quái, “Chờ gả , ở nhà chồng tự nhiên phòng to mà ở, giờ tranh với cái gì?”

 

“Ca!” Nam Cam và Nam Bưởi cho thẹn giận, dậm chân, mặt đỏ bừng.

 

Nhìn dáng vẻ giận dỗi của các em, lúc Vương Đại Lực mới thu vẻ cợt nhả, giọng mềm xuống dỗ dành: “Thôi , đừng giận nữa. Ca chuyện chính với hai đứa .”

 

Hắn chỉ đống vôi sống còn thừa chất ở góc sân, “Ta tính , chờ xây xong hết nhà cho cả thôn, chỗ vôi vẫn còn dư một ít. Ta cha , dùng vôi sống đào cái hố, cho nước ( chín), dùng để quét tường trong nhà thì trắng trẻo sáng sủa miễn bàn! Đến lúc đó, ca ưu tiên quét vôi trắng toát cho phòng hai đứa , đảm bảo hơn ai hết! Hai đứa chẳng thích điệu đà nhất ?”

 

Nghe , mắt Nam Cam và Nam Bưởi sáng rực lên.

 

Bức tường trắng toát đối với những cô bé thích cái sức cám dỗ quá lớn. Hai chị em , vẻ giận dỗi mặt lập tức biến thành mong chờ và vui sướng.

 

“Thật ạ? Ca giữ lời đấy nhé!”

 

“Muội trắng nhất, sáng nhất!”

 

Vương Đại Lực vỗ n.g.ự.c đảm bảo: “Yên tâm, cứ để ca lo!”

 

Nhìn Vương Đại Lực vụng về nhưng chân thành dỗ dành em gái, tình tự nhiên và hài hòa giữa ba em họ, Tống Thanh Việt bên cạnh, trong lòng dâng lên muôn vàn cảm xúc.

 

Kiếp nàng lẻ loi một , mưa gió đều tự gánh vác. Xuyên đến đây, nàng để nương tựa, các em quấn quýt yêu thương, giờ thêm A Tiến chịu thương chịu khó và Thúy Thúy dịu dàng tinh tế.

 

 

Loading...