Lưu đày Lĩnh Nam? Ta Dẫn Cả Thôn Ăn Sung Mặc Sướng - Chương 219

Cập nhật lúc: 2025-11-26 00:10:47
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

“Cái ...” Lưu Đại Ngưu cảnh tượng mắt, hít sâu một , “Sao cái trấn biến thành thế ? Cứ như cái trấn ma !”

 

Tống Đại Xuyên sắc mặt ngưng trọng quanh, trầm giọng : “Xem tình hình tệ hơn chúng tưởng nhiều. Vương chưởng quầy... e là khó tìm. Cái trấn cảm giác như lâu .”

 

“Hay là chúng thẳng đến huyện Hoài Viễn luôn? Chắc bây giờ chỉ huyện thành may mới còn thầy thuốc.” Lưu Đại Ngưu đề nghị với giọng chắc chắn.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Lòng Tống Thanh Việt cũng nặng trĩu, nhưng nàng vẫn ôm một tia hy vọng: “Đã đến đây thì cứ đến Tế Nhân Đường gõ cửa thử vận may xem . Biết Vương chưởng quầy vẫn còn ở đó?”

 

Ba men theo con phố vắng lặng, đến cửa Tế Nhân Đường.

 

Đại môn hiệu t.h.u.ố.c đóng chặt, tối om, chút ánh sáng nào lọt .

 

Họ bắt đầu dùng sức đập cửa, Tống Thanh Việt cao giọng gọi: “Vương chưởng quầy! Vương chưởng quầy! Ngài ở đó ? Ta là d.ư.ợ.c nông trong núi Tống Thanh Việt đây! Mở cửa với ạ!”

 

Trong đêm khuya tĩnh lặng, tiếng đập cửa và tiếng gọi vang lên đặc biệt chói tai.

 

Họ kiên trì gõ cửa mười lăm phút, ngay khi họ sắp bỏ cuộc thì trong nhà cuối cùng cũng sáng lên một đốm lửa nhỏ như hạt đậu, cực kỳ yếu ớt.

 

Sau cánh cửa truyền đến tiếng động nhẹ, tiếp đó then cửa tháo xuống, cửa hé một khe hở.

 

Khuôn mặt quen thuộc nhưng tiều tụy vô cùng của Vương chưởng quầy xuất hiện cánh cửa. Dưới ánh sáng lờ mờ, Tống Thanh Việt kinh hoàng nhận ông gầy đến mức biến dạng, hốc mắt sâu hoắm, gò má nhô cao, da bọc xương đúng nghĩa!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/luu-day-linh-nam-ta-dan-ca-thon-an-sung-mac-suong/chuong-219.html.]

 

“Tống cô nương? Sao là các ? Mau, mau !” Giọng Vương chưởng quầy khàn đặc và gấp gáp. Ông nhanh chóng kéo ba trong, lập tức cài chặt then cửa như thể bên ngoài thú dữ.

 

Nhờ ánh đèn dầu leo lét chỉ một bấc đèn bàn, Tống Thanh Việt rõ tình cảnh trong phòng. Tủ t.h.u.ố.c vẫn y nguyên nhưng phủ một lớp bụi mỏng, trông thật lạnh lẽo.

 

Nàng kịp hàn huyên, thẳng vấn đề, nhanh: “Vương chưởng quầy, ngắn gọn thôi. Trong thôn một thanh niên chiều nay cẩn thận ngã hố vôi, bộ đùi bỏng nghiêm trọng, sưng đỏ nổi bọng nước, tình hình nguy cấp! Ngài thể chữa loại thương tích ?”

 

“Vôi?” Trong đôi mắt đục ngầu của Vương chưởng quầy thoáng qua vẻ kinh ngạc, “Thôn các ... thế mà dùng đến vôi ?”

 

Ông nhíu mày trầm ngâm: “Bỏng do lửa bình thường lão phu chữa cũng ít. bỏng vôi ... thì là đầu gặp. Về nguyên lý lẽ cũng tương thông, chỉ là tính kiềm của vôi mạnh, e là vết thương khó lành hơn, dễ hoại tử...”

 

Tống Thanh Việt thấy hy vọng, lập tức lấy túi tiền Vương thúc đưa , hai tay dâng lên mặt Vương chưởng quầy, khẩn thiết : “Vương chưởng quầy, đây là tiền khám bệnh, ngài xem đủ ? Nếu đủ, bọn sẽ nghĩ cách gom thêm! Cầu xin ngài cùng bọn về thôn xem cho Đại Lực ca với! Chân ... sợ là trì hoãn nữa!”

 

Vương chưởng quầy đưa tay nhận túi tiền.

 

Ông giơ bàn tay gầy guộc lên, nhẹ nhàng đẩy tay Tống Thanh Việt . Dưới ánh đèn vàng vọt, ánh mắt ông tràn đầy sự chua xót và một nỗi tuyệt vọng sắp hiện hữu.

 

“Tống cô nương ...” Ông thở dài thườn thượt, giọng khô khốc, “Năm mất mùa đói kém thế , cần đống bạc vụn gì? Có mua nổi một hạt gạo nào ?”

 

Ông chỉ con phố vắng lặng bên ngoài, “Cô xem cái trấn Hà Khẩu , còn tìm một hàng gạo nào mở cửa ? Ta và bà nhà đứt bữa cả tháng nay , dựa đào rau dại, bóc vỏ cây cầm qua ngày... Cái trấn giờ chỉ còn mười mấy mạng, là mấy lão già nổi... Gần đây, c.h.ế.t đói càng lúc càng nhiều...”

 

Ông ngẩng đầu, ánh mắt sáng rực Tống Thanh Việt, mang theo sự mong chờ của kẻ cùng đường: “Nếu các thực lòng mời đến khám tại nhà, tiền khám lấy tiền. Các ... thể cho một thạch ( 60kg) gạo tẻ ?”

 

 

Loading...