Lưu thúc đang cầm mấy bản vẽ thảo d.ư.ợ.c Vương chưởng quầy vẽ xong, lớn tiếng phân công nhiệm vụ: “... Đội một đến đầm thác nước núi! Đội hai hướng về khe Ưng Chủy phía Đông! Đội ba suối Ánh Trăng phía Bắc! Nhớ kỹ, tìm nơi nước sạch nhất, khe đá rêu xanh! Nhìn cho kỹ, cây t.h.u.ố.c trông giống cây cải dầu non...”
Mọi thần sắc nghiêm trang, ánh mắt tràn đầy quyết tâm.
Không ai than vãn, ai lùi bước.
Rất nhanh, các đội ngũ như những lính huấn luyện bài bản, mang theo bản vẽ và công cụ, chia hướng về những phía khác , nhanh chóng biến mất trong rừng núi rậm rạp.
Để cứu vớt một sinh mạng trẻ tuổi, cả thôn Ma Phong một nữa đoàn kết , chạy đua với thời gian và mệnh.
Tống Đại Xuyên, Trương A Tiến, Trương Thúy Thúy cùng với Lưu Nhị Ngưu phân cùng một đội, mục tiêu của họ là khe Ưng Chủy (Mỏ Chim Ưng) hiểm trở nhất ở phía Đông của thôn.
Như tên gọi, khe Ưng Chủy nổi tiếng bởi tảng đá huyền vũ khổng lồ nhô phía thác nước, trông giống hệt cái mỏ của loài chim hung ác. Nơi đó địa thế dốc , dòng nước chảy xiết, ngày thường gần như chẳng ai dám leo lên.
Đoàn men theo dòng suối uốn lượn ngược dòng lên, ánh mắt như chiếc lược, tỉ mỉ quét qua từng khe đá ẩm ướt hai bên bờ suối.
Bức vẽ "cải dầu đá" của Vương chưởng quầy sớm họ xem xem nhiều , gần như khắc sâu trong đầu —— phiến lá hình cái thìa mọng nước xanh biếc, dáng vẻ mọc bám sát khe đá.
Tuy nhiên, hy vọng cứ vơi dần theo từng bước chân kéo dài.
Họ vạch đám dương xỉ mọc lan tràn, cúi kiểm tra từng ngóc ngách thể ẩn giấu d.ư.ợ.c thảo. Nước suối lạnh băng b.ắ.n lên ướt sũng ống quần, cánh tay cũng cạnh đá sắc nhọn cứa những vết m.á.u nhỏ.
Nửa ngày trôi qua, mặt trời ngả về tây, ánh sáng trong rừng bắt đầu trở nên lờ mờ, mà họ vẫn phát hiện dù chỉ một cây thảo d.ư.ợ.c nào giống "cải dầu đá".
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/luu-day-linh-nam-ta-dan-ca-thon-an-sung-mac-suong/chuong-224.html.]
"Cái chỗ quỷ quái , khe đá ngoài rêu xanh thì vẫn chỉ là rêu xanh!"
Lưu Nhị Ngưu tính nóng nảy, nhịn bực dọc oán thán. Hắn vung d.a.o chẻ củi c.h.é.m mạnh bụi cây bên cạnh như để trút giận, "Phía khe tìm nát cả , cái lông cũng chẳng thấy! Nơi thượng nguồn Ưng Chủy ở , càng thấy thể nào ! Chẳng lẽ Đại Lực ca thật sự..."
Câu dám , nhưng nỗi tuyệt vọng hiện rõ mồn một mặt.
"Nhị Ngưu! Câm miệng!" Tống Đại Xuyên đột ngột đầu , lạnh lùng quát, lông mày nhíu chặt thành một cục.
Người thôn Ma Phong ai mà chẳng từng dạo một vòng cửa quỷ môn quan? Họ kiêng kỵ những lời xui xẻo, ủ rũ hơn bất cứ ai, nhất là thời điểm mấu chốt như thế .
"Không tìm thấy thì tiếp tục tìm! Nói mấy lời hỗn xược ích gì!"
Bầu khí trong chốc lát trở nên ngưng trệ.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Trương Thúy Thúy vẫn luôn im lặng. Nàng giống những khác chỉ cắm cúi tìm kiếm, mà thỉnh thoảng ngẩng đầu lên, cẩn thận quan sát cảnh xung quanh, đặc biệt là vách đá khe Ưng Chủy dựng gần như vuông góc, phủ đầy rêu xanh trơn trượt .
Thác nước tuy quá lớn nhưng dòng nước xối xả quanh năm khiến vách đá trơn nhẵn như gương, phần nước chảy qua mọc đầy rêu ướt, khó leo trèo.
Ánh mắt nàng cuối cùng dừng ở đỉnh thác, phía tảng đá hình mỏ ưng xa, nơi một cành cây to bằng cổ tay ngoan cường mọc từ khe đá.
Cành cây vươn nghiêng nghiêng, như một cánh tay mời gọi.
"Ca ca, Tống đại thúc, lên kìa."
Giọng Thúy Thúy nhẹ nhàng nhưng mang theo sự bình tĩnh lạ thường. Nàng chỉ tay về phía cành cây đó, "Chỗ đó một cành cây chắc chắn. Chúng mang theo dây thừng, nghĩ... thể quăng dây lên tròng cành cây đó, đó sẽ men theo dây thừng leo lên, đến chỗ thượng nguồn xem thử!"