Lưu đày Lĩnh Nam? Ta Dẫn Cả Thôn Ăn Sung Mặc Sướng - Chương 233

Cập nhật lúc: 2025-11-26 12:19:39
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Rõ ràng là nhờ Vương chưởng quầy châm cứu giảm đau nên mới miễn cưỡng duy trì vẻ bình tĩnh.

 

“Vương chưởng quầy, Đại Lực ca thế nào ạ?” Tống Thanh Việt hạ giọng hỏi, ngay lập tức nở nụ báo tin vui, “Bọn cháu đón bà về bình an ạ!”

 

Vương Đại Lực tiếng cũng cố gắng đầu , yếu ớt nặn một nụ .

 

Vương chưởng quầy ngẩng phắt đầu lên, trong mắt bùng lên tia sáng kinh hỉ, giọng cũng run run: “Thật ? Đón ? Bà ... bà đường ? Có chịu khổ gì ?”

 

“Bà khỏe lắm ạ, chỉ mệt chút thôi, cháu sắp xếp cho bà nghỉ ở sương phòng nhà cháu . Cơm nước cũng xong xuôi, đang đợi ngài về ăn cùng đấy ạ!” Tống Thanh Việt đáp.

 

Lúc , Vương Đại Lực cũng nén cơn ngứa ngáy và đau nhức từng hồi truyền đến từ chân, cố gắng giữ giọng bình : “Thanh Việt, cảm ơn các ... Ta kể hết , là Thúy Thúy mạo hiểm giúp hái thuốc, còn vì thế mà nhiễm phong hàn... Muội giờ đỡ ? Chờ khỏe , xuống đất , nhất định cảm tạ t.ử tế!”

 

Tống Thanh Việt đến bên giường, cái chân vẫn còn đáng sợ của Vương Đại Lực, ôn tồn : “Đại Lực ca, an tâm dưỡng thương là quan trọng nhất. Thúy Thúy , chỉ là vốn yếu, mà, mai đưa sang thăm .”

 

Vương thúc và Vương thẩm đang bận rộn nấu cơm tối bếp tiếng động cũng . Biết nhà Tống Thanh Việt chuẩn cơm thịnh soạn mời Vương chưởng quầy sang, hai vợ chồng cảm kích áy náy, liên tục giữ : “Thế ... thế ngại quá, cứ ăn ở nhà ! Cơm cũng sắp xong !”

 

Vương chưởng quầy trong lòng lo lắng cho vợ, chắp tay từ chối ý của nhà họ Vương: “Lão , , tâm ý của hai xin nhận. Bà nhà mới đến, lạ nước lạ cái, qua xem bà thế nào, ăn bữa cơm với bà , sắp xếp thỏa . Ăn xong sẽ châm cứu cho Đại Lực thêm nữa để tối nó ngủ ngon, bớt chịu tội.”

 

Vương thúc Vương thẩm ông mới nài ép nữa, ngàn ân vạn tạ tiễn Vương chưởng quầy và Tống Thanh Việt cửa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/luu-day-linh-nam-ta-dan-ca-thon-an-sung-mac-suong/chuong-233.html.]

 

Khi Vương chưởng quầy bước chân vội vã theo Tống Thanh Việt về nhà, ánh đèn ấm áp, thấy vợ hiền bình an bên bàn, dù mới xa cách hai ngày mà ngỡ như lâu lắm, hốc mắt hai ông bà già trong nháy mắt đều ướt nhòe.

 

Họ nắm chặt đôi tay gầy guộc của , nước mắt tuôn rơi. Sự may mắn khi sống sót tai kiếp và tình cảm nương tựa lẫn đều cần thành lời.

 

“... Đến là , đến là ...” Giọng Vương chưởng quầy nghẹn ngào, lặp lặp .

 

Vương phu nhân cũng quệt nước mắt, lôi từ trong n.g.ự.c cái bọc vải dầu bà liều mạng bảo vệ, cẩn thận mở , để lộ hai cuốn sách đóng chỉ trang giấy ố vàng nhưng bảo quản nguyên vẹn: “Ông nó ơi, ông xem , ghi chép hành nghề và sách t.h.u.ố.c gia truyền ông dặn, mang đến cả đây, thiếu một tờ... Chỉ là, chỉ là con trai chúng , vẫn ... Chúng cũng già cả , cái... cái nghề gia truyền , sợ là thất truyền thật ...” Giọng bà tràn đầy nỗi bi thương về tương lai mờ mịt và sự đoạn tuyệt của dòng giống gia nghiệp.

 

Vương chưởng quầy nhận lấy hai cuốn sách nặng trịch, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve nét chữ quen thuộc bìa, trong mắt thoáng qua những cảm xúc phức tạp khó tả.

 

Có nỗi nhớ con, nỗi lo thất truyền y thuật, và cả sự quyết tâm cam lòng để nó mai một.

 

Ánh mắt ông từ từ ngước lên, lướt qua ngọn đèn dầu lay động, dừng Tống Thanh Việt đang yên lặng chia thức ăn bên bàn với vẻ mặt thông tuệ, điềm tĩnh. Cô gái chữ, tâm tư linh hoạt, điều đáng quý hơn cả là tâm địa lương thiện, quyết đoán, trách nhiệm.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Một ý định nhanh chóng kiên định trong lòng ông.

 

Ông hít sâu một , đặt nhẹ cuốn sách y trong tay lên bàn, ánh mắt trịnh trọng Tống Thanh Việt, giọng rõ ràng và khẩn thiết, mang theo sức nặng của sự phó thác:

 

“Tống cô nương,” ông mở lời, bàn đều dừng động tác về phía ông, “Lão phu thấy cô phẩm hạnh đoan chính, thông minh lanh lợi, tấm lòng nhân hậu tế thế. Thời buổi loạn lạc , dịch bệnh tai ương xảy liên miên, y thuật là đạo cứu , liên quan đến tính mạng, đặc biệt quan trọng. Lão phu... Lão phu ý nhận cô đồ , đem chút y thuật hèn mọn của nhà họ Vương truyền thụ hết cho cô, ... ý cô thế nào?”

 

 

Loading...