Trương Thúy Thúy, Lưu thị, Tống Nghiên Khê tay cầm liềm mài sáng bóng. Trương A Tiến và Tống Thanh Việt hợp sức khiêng nong tre, vai A Tiến còn vác mấy cái bao tải rỗng để đựng thóc. Vợ chồng Vương chưởng quầy tay , tủm tỉm theo , ngắm cảnh tượng tràn đầy sức sống .
Phấn khích nhất ai khác ngoài hai chú khỉ con Tống Ngật và Tống Dữ.
Hai đứa dắt theo con bò cái nhỏ giờ lớn hơn nhiều, lúc thì chạy lên dẫn đường, lúc tụt phía .
Đi một đoạn, hai đứa phiên tay chân luống cuống bò lên lưng con bò ngoan ngoãn, đắc ý cưỡi một đoạn ngắn, tiếng giòn tan vang vọng con đường mòn trong núi.
Đến bên ruộng đầm lầy, mắt là một màu vàng rực rỡ say lòng .
Đất ruộng đầm lầy cải tạo phì nhiêu, tuy trong ruộng vẫn còn chút ướt mềm khô hẳn, nhưng những bông lúa nặng trĩu rủ xuống gần mặt nước báo hiệu một vụ mùa bội thu từng .
"Bắt đầu thôi!" Tống Thanh Việt xắn tay áo, dẫn đầu bước xuống ruộng.
Bùn nước lạnh lẽo ngập qua mắt cá chân, nàng chẳng hề bận tâm, cúi nắm một nắm lúa, lưỡi liềm sắc bén trong tay lướt nhẹ sát đất, "xoẹt" một tiếng, một nắm lúa vàng óng cắt gọn gàng.
Lưu thị, Thúy Thúy và Khê Khê cũng theo sát phía , tản , cắm cúi gặt.
Động tác của họ thuần thục, tay đưa liềm xuống là lúa ngã rạp, phía lưng nhanh chóng hiện những hàng lúa gặt xếp ngay ngắn.
Tuy thỉnh thoảng vẫn thấy một hai con đỉa nhỏ bơi trong nước đục, nhưng đợt bắt đỉa quy mô lớn để bào chế d.ư.ợ.c liệu đó, Tống Thanh Việt sớm thấy nhiều thành quen, tâm thái bình thản vô cùng.
"Tỷ tỷ! Muội hình như dẫm trạch! Trơn tuột !" Tống Nghiên Khê bỗng kêu lên, nhấc cái chân dính đầy bùn lên.
"Đâu? Trạch ?" Tống Ngật và Tống Dữ đang chơi bờ ruộng thấy, lập tức tỉnh cả , như hai chú mèo con ngửi thấy mùi cá, mắt mở to tròn xoe.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/luu-day-linh-nam-ta-dan-ca-thon-an-sung-mac-suong/chuong-242.html.]
Hai đứa buộc bò gốc cây bên suối, xắn ống quần lên, chờ mà nhảy ùm xuống ruộng, bàn tay nhỏ sờ soạng trong bùn nước đục ngầu.
"Ha ha! Đệ bắt một con !"
"Chỗ cũng !"
Tiếng reo vui của trẻ con vang lên liên tiếp, tăng thêm bao niềm vui cho buổi gặt hái bận rộn. Chúng dứt khoát đặt một cái giỏ tre bên bờ ruộng chuyên để đựng chiến lợi phẩm.
Chưa đến nửa ngày, thế mà cũng bắt hơn nửa giỏ trạch nhảy tanh tách.
Trương A Tiến là bận rộn nhất ruộng. Cậu phụ trách ôm từng bó lúa các bà các cô gặt xong, vận chuyển vững vàng sang bãi đất trống khô ráo bằng phẳng bên suối.
Ở đó trải sẵn những chiếc nong lớn mang theo. Cậu giơ bó lúa lên cao, đập mạnh thành của cái sọt rỗng đặt nghiêng, hoặc dùng chân đạp liên tục lên bông lúa rải nong.
Chỉ tiếng "bộp bộp" giòn giã, những hạt thóc vàng óng như hạt mưa rào rào rơi xuống, b.ắ.n lên những bụi trấu nhỏ li ti, nhanh chất thành một lớp dày nong.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Làn da màu đồng hun của bóng loáng ánh nắng, mồ hôi chảy dài thái dương nhưng chẳng hề bận tâm, mặt luôn nở nụ hàm hậu và mãn nguyện.
Mặt trời dần lên cao, ánh nắng trở nên gay gắt.
Vương chưởng quầy và lão phu nhân rốt cuộc tuổi cao, lâu cũng thấy mệt.
Tống Thanh Việt thấy thế vội khuyên: "Sư phụ, sư nương, nắng to , ngoài ruộng lầy lội, hai về nghỉ ạ, ở đây cứ giao cho bọn con là ."
Vương chưởng quầy dùng khăn lau mồ hôi, cảnh tượng khí thế ngất trời mắt, cảm thán: "'Ai ơi bưng bát cơm đầy, dẻo thơm một hạt đắng cay muôn phần', hôm nay mới lời giả chút nào! Được , chúng về đây."
Tống Nghiên Khê và Trương Thúy Thúy cũng chủ động xin về: "Mẹ, tỷ tỷ, bọn con về lo cơm trưa nhé! Đảm bảo xong việc là cơm nóng ăn ngay!"
Lưu thị gật đầu: "Được, , cẩn thận chút nhé."