Lưu đày Lĩnh Nam? Ta Dẫn Cả Thôn Ăn Sung Mặc Sướng - Chương 249

Cập nhật lúc: 2025-11-27 07:06:40
Lượt xem: 30

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Trong lò đất đỏ, A Tiến châm lửa bằng lá thông khô và củi nhỏ, ngọn lửa màu cam hồng vui vẻ l.i.ế.m quanh đáy ấm. Tống Thanh Việt bỏ lá ấm, rót nước suối mát lạnh , đặt ấm lên bếp lò. Chẳng mấy chốc, vòi ấm toả làn trắng, phát tiếng “ùng ục” khe khẽ. Hương bắt đầu theo nước lan tỏa, đan xen với hương lan thanh u và hương thơm ngọt ngào của bánh bỏng gạo, tạo nên một bầu khí an yên đến lạ.

 

Bốn quây quần bên chiếc bàn nhỏ, bàn bày một đĩa bánh bỏng gạo cắt sẵn. Ánh trăng như nước lặng lẽ chảy tràn trong sân, hành lang ánh lửa lò sưởi ấm một vùng sáng ấm áp.

 

Vương chưởng quầy khoan khoái dựa lưng ghế tre, làn trắng bốc lên từ bếp lò, cảm thán: “Không ngờ ở chốn rừng sâu , còn thể nhã hứng thế , thật là nhờ phúc của gia đình Thanh Việt các con.”

 

Tống Thanh Việt rót nóng hổi, nước màu đậm đà cho sư phụ, A Tiến và Thúy Thúy, : “Sư phụ quá lời , là nhờ sư phụ và sư nương tới nên nhà con mới náo nhiệt hơn đấy chứ.” Nàng cầm một miếng bánh bỏng gạo, c.ắ.n rộp một cái, thỏa mãn nheo mắt , “Có kho thóc đầy, đồ ngọt ăn, nóng uống, sư phụ dạy bảo, nhà bầu bạn. Những ngày tháng thế , con cũng chẳng dám mơ tới.”

 

A Tiến nâng chén ấm áp, thật thà tiếp lời: “ cô nương. Nghĩ nửa năm , còn lưu lạc bên ngoài, chạy nạn, ăn bữa nay lo bữa mai, nơm nớp lo sợ... Bây giờ, thật quá.”

 

Lời của giản dị nhưng chứa đựng cảm xúc sâu sắc nhất.

 

Lửa lò tí tách, hương lượn lờ. Ba nhấm nháp bánh bỏng gạo ngọt thanh, uống nóng, trò chuyện đủ chuyện trời đất. Từ chuyện thu hoạch ngoài ruộng, kế hoạch gieo trồng sang năm, cho đến sự tinh diệu của y thuật, sự huyền ảo của mạch tượng; từ sự vô thường của đời cho đến chuyện ngũ cốc hoa màu tẩm bổ thể và tinh thần con .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/luu-day-linh-nam-ta-dan-ca-thon-an-sung-mac-suong/chuong-249.html.]

Ánh trăng dịu dàng, hương lan thanh khiết, lửa lò ấm áp. Tại cái sân nhỏ bao bọc bởi núi đồi và màn đêm , vây quanh lò, thưởng đàm đạo. Mọi mệt mỏi, lo toan dường như đều tan biến chậm rãi trong bầu khí yên bình và ấm áp .

 

Tống Thanh Việt nâng chén ấm, cảm nhận ấm truyền đến đầu ngón tay, tiếng nước sôi khe khẽ trong ấm, trong lòng dâng lên một sự bình yên và nhẹ nhõm từng . Nàng ngẩng đầu vầng trăng sáng tỏ , mặt lộ nụ thuần khiết nhất, thả lỏng nhất kể từ khi xuyên đến đây, khẽ thở dài: “Đây lẽ... là ngày con cảm thấy thư thái, nhẹ nhõm nhất từ khi đến nơi .”

 

Vào đông, thời tiết Lĩnh Nam tuy giá lạnh như phương Bắc, nhưng cái lạnh sáng sớm và chiều tối cũng rõ rệt hơn nhiều.

 

Vườn củ cải của Lưu thị nhờ sự cần cù chăm bón nên trồng sớm hơn, hiện giờ củ nào củ nấy đều trắng trẻo mập mạp, đến lúc thu hoạch . Mấy ngày nay, Lưu thị cùng Trương Thúy Thúy và Tống Nghiên Khê gần như ở lì ngoài ruộng, nhổ từng luống củ cải vận chuyển về sân. Rất nhanh, góc tường chất lên một “ngọn núi củ cải” nho nhỏ.

 

Nhìn cảnh tượng mùa , Lưu thị phát sầu, bà phủi bùn đất , mày nhíu : “Đống củ cải lớn nhanh quá, nhổ về để ở ngoài ruộng sẽ xốp ruột, ăn ngon. nhổ hết về một lúc thế thì ăn cho hết? Để lâu héo thì cũng thối, xử lý thế nào cho đây?”

 

Trương Thúy Thúy đống củ cải, nhớ những gì thấy khi phụ bếp ở nhà Trương viên ngoại , bèn cẩn thận đề nghị: “Phu nhân, ở nhà Trương viên ngoại con thấy các bà bếp thường đem củ cải ăn hết cắt thành sợi, dùng muối ướp, phơi nắng cho khô. Củ cải khô kiểu đó mặn thơm giòn, để lâu lắm! Đợi đến mùa hè khan hiếm rau, lấy ăn với cháo, đến tiểu thư nhà họ cũng thích ăn nữa là!”

 

Lưu thị mắt sáng lên, nhưng ngay đó ỉu xìu, thở dài: “Cách thì đấy, nhưng chúng hiện tại...”

 

Bà bỏ lửng câu , nhưng ai cũng hiểu ý. Trương A Tiến đang sửa sang nông cụ bên cạnh, em gái liền chỉ vấn đề thực tế nhất: “Muội , nghĩ gì thế! Giờ chúng mua muối còn khó, ngày thường nấu ăn nêm muối cũng đong đếm, lấy muối thừa mà ướp cả đống củ cải to đùng ?”

 

 

Loading...