Lưu đày Lĩnh Nam? Ta Dẫn Cả Thôn Ăn Sung Mặc Sướng - Chương 254

Cập nhật lúc: 2025-11-27 09:16:17
Lượt xem: 33

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Vương Đại Lực cũng chống nạng tới. Hắn hiện tại thể bỏ nạng chậm một đoạn, chỉ là chân vẫn còn khập khiễng. Nhìn khí thế việc mà chỉ thể , khỏi lộ vẻ buồn bã và sốt ruột.

 

Tống Thanh Việt tinh tế nhận cảm xúc của , tới an ủi: “Đại Lực ca, đừng vội. Thương gân động cốt một trăm ngày, hồi phục thế là nhanh hơn khối ! Vương chưởng quầy còn khen nền tảng sức khỏe . Đợi khỏi hẳn, còn khối việc nặng đang chờ đấy!”

 

Trương A Tiến cũng buông xẻng, lau mồ hôi : “ đấy Đại Lực ca, đợi khỏi, chúng cùng núi săn thú! Việc đào hầm cứ để bọn !”

 

Nghe những lời an ủi chân thành, Vương Đại Lực thấy ấm lòng, nỗi buồn tan biến ít nhiều, gật đầu: “Được! Thế thì chờ! Đến lúc đó săn con thú to về!”

 

Lưu thị cùng Thúy Thúy, Tống Nghiên Khê cũng rảnh rỗi, đun mấy nồi nước sôi, chuẩn bánh trái tiếp đãi . Đến trưa, Lưu thị trổ tài dùng khoai mỡ mới thu hoạch hầm thịt khô, Thúy Thúy xào thêm mấy món rau, nấu cơm thơm phức đãi bà con.

 

“Thím khách sáo quá!” Lưu thúc bưng bát cơm, ăn đến bóng nhẫy cả miệng, liên tục khen ngon.

 

Chưa đến nửa ngày, một cái hầm chứa khoai sâu rộng, bằng phẳng thành. Tống Thanh Việt cẩn thận kiểm tra vách và đáy hầm, đảm bảo chắc chắn. Lưu thị lấy những giỏ khoai mỡ chuẩn sẵn quà cảm ơn, dúi tay từng đến giúp.

 

“Thế ngại quá...” “Cầm lấy ! Của nhà trồng , đáng bao nhiêu, mang về cho nhà nếm thử!” Lưu thị kiên quyết.

 

Tiễn bà con xong, buổi chiều, cả nhà bắt đầu chuyển khoai xuống hầm. Họ cẩn thận chuyền từng củ khoai xuống cho A Tiến xếp gọn gàng đáy, cố gắng trầy xước vỏ. Mãi đến khi mặt trời xuống núi, “ngọn núi” hành lang mới dọn sạch, tất cả an trong “nhà mới” lòng đất.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Cuối cùng, Tống Thanh Việt và A Tiến dùng mấy cây tre thô gác lên miệng hầm thành một cái nắp thưa, che chắn thông khí. Sau đó phủ lên một lớp rơm khô dày, đắp đất mịn lên , bịt kín miệng hầm, chỉ chừa một lỗ thông gió nhỏ bằng ống tre.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/luu-day-linh-nam-ta-dan-ca-thon-an-sung-mac-suong/chuong-254.html.]

 

Xong xuôi tất cả, trời tối đen. Ai nấy đều mệt rã rời đau lưng mỏi gối, nhưng miệng hầm phong kín, trong lòng đều tràn đầy cảm giác thành tựu.

 

Tống Thanh Việt thở phào một dài, cảm giác gánh nặng suốt một năm qua dường như trút bỏ theo sọt khoai cuối cùng xuống hầm. Nàng xoa bóp cánh tay đau nhức, tuyên bố với bầu trời đêm:

 

“Tốt ! Đến đây, bộ việc nhà nông một năm của nhà , chính thức — Xong — Hết!”

 

Giọng nàng tuy mệt mỏi nhưng chứa chan sự nhẹ nhõm và vui sướng vô bờ: “Sáng mai, ai cũng đừng gọi con dậy nhé! Con ngủ nướng một bữa đời!”

 

Câu trẻ con của nàng khiến cả nhà bật .

 

Sáng sớm hôm , quả nhiên đúng như mong của Tống Thanh Việt, chẳng ai đến đ.á.n.h thức nàng dậy.

 

Tuy nhiên, nàng cũng tự nhiên tỉnh giấc, mà là cái lạnh luồn trong chăn cho cóng mà tỉnh. Ngoài cửa sổ sắc trời âm u, gió bấc gào thét lướt qua mái hiên phát tiếng ù ù, thi thoảng còn kèm theo vài hạt mưa lạnh buốt tạt giấy dán cửa sổ.

 

Tống Thanh Việt co , quấn chăn chặt hơn một chút. chiếc áo bông cũ kỹ nàng mặc từ hai năm , mang theo từ lúc lưu đày, ống tay ngắn một mảng lớn, lộ cổ tay trần trụi. Gió lạnh lùa , da gà lập tức nổi lên từng lớp.

 

Lúc nàng mới ý thức rõ ràng rằng mùa đông thực sự đến, và những bộ quần áo cũ từ năm ngoái sớm còn theo kịp tốc độ lớn của nàng cùng các em.

 

Nàng khoác áo dậy, đến gian chính. Trong phòng đốt một chậu than, ngọn lửa màu đỏ nhảy nhót mang chút ấm. Mẫu Lưu thị và Vương phu nhân đang bên chậu than, tay thoăn thoắt việc. Trước mặt họ chất một ít vải vóc, chính là những tấm vải Tống Thanh Việt mua về trong mấy huyện thành đó, màu sắc quá tươi sáng, chất vải cũng mỏng.

 

 

Loading...