“Đợi sang xuân, chúng thử trồng ít bông ở cạnh sân xem ?” Tống Thanh Việt đề nghị, “Con nhớ trong sách t.h.u.ố.c của sư phụ nhắc tới, một nơi ở Lĩnh Nam cũng trồng bông.”
Vương phu nhân : “Nếu trồng thật thì quá, lo áo bông mặc.”
Lưu thị thì lẩm bẩm tính toán: “Ngật Nhi và Dữ Nhi lớn nhanh như thổi, quần bông may dài thêm một chút, gập gấu lên một đoạn, sang năm thả xuống là mặc...”
Tống Nghiên Khê lớn chuyện, bỗng nhiên hít hít mũi, chạy đến góc tường nhặt mấy củ khoai lang cỡ , cẩn thận vùi lớp tro nóng cạnh chậu than. “Lát nữa là khoai nướng ăn !” Cô bé đắc ý tuyên bố.
Quả nhiên lâu , một mùi thơm nức mũi hòa quyện giữa mùi đường cháy và mùi khoai lang lan tỏa từ chậu than, len lỏi khứu giác từng , thêm chút hương vị ngọt ngào cho buổi chiều đông bận rộn.
Gần tối, Trương A Tiến từ bên ngoài trở về, mang theo một luồng hàn khí. Hắn xoa xoa tay hơ bên chậu than, với Lưu thị và Tống Thanh Việt: “Phu nhân, cô nương, . Hôm nay cùng Đại Ngưu ca, Nhị Ngưu ca và Tống đại thúc núi xem săn con gì để cải thiện bữa ăn cho . Cơm tối cần chờ .”
Lưu thị vội dặn dò: “Đường núi trơn trượt, trời lạnh, các con hết sức cẩn thận đấy!”
“Vâng, con !” A Tiến đáp lời, chiếc áo bông mới sắp thành tay em gái, hiền lành mới bước màn đêm đang dần buốt giá.
Bữa tối hôm đó, bàn quả nhiên thiếu vắng A Tiến. Tống Thanh Việt bảo Thúy Thúy: “Thúy Thúy, phần cơm cho ca ca em ủ trong nồi nhé, đợi về ăn.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/luu-day-linh-nam-ta-dan-ca-thon-an-sung-mac-suong/chuong-256.html.]
Ngoài cửa sổ, gió bấc vẫn rít, mưa đông vẫn tí tách rơi.
Mãi đến khuya, ngoài cổng viện mới vang lên tiếng bước chân, là Trương A Tiến về. Trên vai vác một cây gậy, gậy treo lủng lẳng ba con gà rừng lông vũ sặc sỡ và ba con thỏ xám béo múp. Thu hoạch khá phong phú, mặt hiện rõ vẻ hưng phấn lẫn mệt mỏi chuyến săn.
“Phu nhân, cô nương, về !” A Tiến đặt con mồi hành lang, mang theo lạnh bước nhà chính.
Lưu thị ngước mắt lên , thấy tóc ướt đẫm sương đêm và mưa phùn, dính bết trán, vai áo và lưng áo cũng sẫm màu một mảng lớn, rõ ràng là ướt sũng. Bà vội buông kim chỉ, quan tâm : “A Tiến, mau lên! Bỏ đồ xuống , dùng nước ấm lau bộ quần áo ướt ngay! Trời lạnh thế mà để hàn khí nhập thể thì đùa , nhiễm phong hàn như chơi đấy!”
Trương Thúy Thúy ở gian tây sương thấy tiếng trai về cũng vội khoác áo chạy . Vừa thấy bộ dạng ướt sũng của A Tiến, nàng hai lời, chạy nhanh phòng trai, lục trong rương gỗ một bộ quần áo cũ sạch sẽ, dúi tay : “Ca, mau !”
Sau đó nàng chạy chậm xuống bếp, nhanh nhẹn nhóm lửa hâm nóng đồ ăn, còn cố ý cắt vài lát gừng già nấu một bát canh gừng nóng hổi. A Tiến thể chất , tắm nước ấm, quần áo khô, uống bát canh gừng của em gái, ngày hôm quả nhiên khỏe re như chuyện gì.
Tuy nhiên, đêm hôm đó, Tống Thanh Việt ngủ cực kỳ yên.
Ban ngày gấp rút may áo bông thì thấy ấm áp, nhưng đến đêm khuya cái lạnh xâm chiếm. Chăn mỏng cứng, dường như chẳng ngăn nổi chút khí lạnh nào. Nàng co ro , chỉ thấy tay chân lạnh toát, trằn trọc mãi ngủ . Sau đó, khi Thúy Thúy hâm cơm cho trai xong, Tống Thanh Việt dứt khoát gọi cả nàng và Tống Nghiên Khê sang giường . Ba cô gái chen chúc một chỗ, dựa nhiệt độ cơ thể của mới miễn cưỡng thấy ấm hơn chút, mơ màng ngủ .
Sáng sớm tỉnh dậy với hai quầng thâm mắt nhàn nhạt, Tống Thanh Việt hạ quyết tâm: “Không , nghĩ cách gì đó, chứ mấy cái chăn bông đủ dày! Không thì qua nổi mùa đông mất.”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Nàng trầm ngâm suy tư, kiến thức kiếp và sự quan sát môi trường xung quanh suốt một năm qua giao thoa trong đầu. Bỗng nhiên, nàng nhớ tới lúc khai hoang ruộng đầm lầy, từng thấy bên bờ đầm nước cách đó xa mọc một bãi lau sậy rậm rạp. Thời tiết , ngọn lau chắc hẳn đang nở rộ những bông hoa trắng xoá, xốp nhẹ như bông, bay theo gió.