Lưu đày Lĩnh Nam? Ta Dẫn Cả Thôn Ăn Sung Mặc Sướng - Chương 257

Cập nhật lúc: 2025-11-27 12:38:29
Lượt xem: 32

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

“Hoa lau!” Mắt Tống Thanh Việt sáng lên, “Hoa lau nhẹ bẫng xốp, tuy độ giữ ấm bằng bông thật, nhưng chỉ cần nhồi thật dày một lớp thì chắc chắn hơn mấy cái chăn mỏng dính hiện tại nhiều!”

 

Ý nghĩ nàng phấn chấn hẳn lên. Trời hửng sáng, Tống Thanh Việt liền bật dậy. Nàng gọi A Tiến, Thúy Thúy, huy động cả Tống Nghiên Khê và cặp song sinh dậy, tìm hết các bao tải và vải thừa trong nhà .

 

“Đi! Chúng hái hoa lau về chăn cho ấm!” Tống Thanh Việt lệnh một tiếng, đội quân "thu thập" nhỏ bé liền xuất phát.

 

May mắn , hôm nay ông trời chiều lòng , mấy ngày mưa dầm rốt cuộc cũng đón một ngày nắng. Nắng đông tuy gay gắt nhưng chiếu lên cũng ấm áp, xua tan bớt lạnh.

 

Họ đến bãi lau sậy bên ruộng đầm lầy, quả nhiên thấy một vùng lau sậy bát ngát, đỉnh ngọn trổ bông trắng như tuyết, ánh mặt trời ánh lên sắc bạc. Gió thổi qua tạo thành từng tầng sóng lau dập dềnh, cảnh tượng vô cùng hùng vĩ.

 

“Oa! Nhiều hoa lau quá!” Tống Nghiên Khê reo lên thích thú.

 

“Mọi tản , cẩn thận chân kẻo sụt xuống bùn nhé!” Tống Thanh Việt dặn dò đầu mẫu.

 

Nàng túm lấy một cây lau cao lớn, cẩn thận bẻ lấy phần bông lau xốp mềm đỉnh, nhẹ nhàng rũ bỏ côn trùng nhỏ và tạp chất bên trong bỏ bao tải. Hoa lau nhẹ nên cần thu thập nhiều mới đầy bao. A Tiến khỏe mạnh phụ trách bẻ những cây lau cao, Thúy Thúy và Tống Nghiên Khê tỉ mỉ thu gom và sạch. Tống Ngật và Tống Dữ như hai chú chim non vui vẻ chạy nhảy quanh bụi lau, giúp tìm những bông lau ở chỗ thấp. Tuy đầu tóc dính đầy bông trắng bay phất phơ nhưng chúng chơi đùa vui vẻ vô cùng.

 

Nắng ấm chiếu rọi, tiếng đùa của lũ trẻ vang vọng khắp bãi lau sậy. Ngón tay Tống Thanh Việt lá lau cứa ngứa, nhưng bao tải cứ phồng dần lên, trong lòng nàng tràn đầy hy vọng.

 

Làm việc đến khi mặt trời lên cao, mấy cái bao tải và tấm vải mang theo đều đầy ắp. Tống Thanh Việt ước lượng, hài lòng : “Đủ đủ ! Chỗ chắc mấy cái chăn dày đấy! Về thôi, để nương may chăn mới cho chúng !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/luu-day-linh-nam-ta-dan-ca-thon-an-sung-mac-suong/chuong-257.html.]

 

Cả đoàn vác "chiến lợi phẩm" nặng trịch, đạp lên ánh nắng vui vẻ trở về nhà. Ở nhà chính, Lưu thị và Vương phu nhân vẫn đang tranh thủ ánh sáng bên cửa sổ để may quần áo. Thấy họ vác về nhiều hoa lau trắng xóa như , hai bà đều ngạc nhiên.

 

“Ôi chao, các con định dọn cả bãi lau về đấy ?” Lưu thị trêu.

 

Tống Thanh Việt hào hứng giải thích: “Nương, sư nương, chúng dùng hoa lau nhồi giữa chăn, chăn dày thêm, chắc chắn sẽ ấm lắm!”

 

Vương chưởng quầy cũng kinh động tới xem, vê một nhúm hoa lau lên quan sát kỹ, gật gật đầu lắc đầu: “Ừm, hoa lau tính ấm, đúng là thể dùng để chống rét. Sách cổ cũng ghi chép lấy hoa lau chăn. Có điều...”

 

Ông dừng một chút, nhắc nhở: “Vật cũng cái tệ. Bông lau nhỏ mịn nhẹ, nếu đường may chăn đủ kỹ, nó dễ dàng chui qua khe vải bay ngoài trung, hít phổi sẽ gây khó chịu, thậm chí ho khan. Cho nên, chăn hoa lau cực kỳ khảo nghiệm công phu kim chỉ.”

 

Lưu thị xong những lùi bước mà ngược còn nổi lên tính hiếu thắng. Bà cầm lấy cây kim nhỏ nhất trong giỏ, tự tin : “Sư phụ cứ yên tâm! Cái khác dám khoác lác, chứ luận về đường kim mũi chỉ thì sợ ai bao giờ! đảm bảo sẽ khâu cái chăn kín mít, một sợi bông lau cũng đừng hòng chui !”

 

Vương phu nhân cũng : “Tay nghề của Việt Việt thì tin .”

 

Lưu thị đầy đất hoa lau, con gái, trong mắt tràn đầy sự hài lòng và tự hào: “Vẫn là Việt Việt nhà đầu óc linh hoạt, nghĩ cách dùng hoa lau chăn! là giải quyết cái khó mắt!”

 

Buổi chiều, gian nhà chính càng thêm náo nhiệt. Lưu thị và Vương phu nhân phụ trách khâu vá chính. Họ tháo chăn cũ giặt sạch hoặc dùng vải cũ chắc chắn may thành vỏ chăn mới. Tống Thanh Việt, Tống Nghiên Khê và Trương Thúy Thúy chịu trách nhiệm đập bông lau, phơi nắng cho thật bông xốp, đó cẩn thận dàn từng lớp đều đặn trong ruột chăn.

 

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Loading...