Lưu đày Lĩnh Nam? Ta Dẫn Cả Thôn Ăn Sung Mặc Sướng - Chương 262

Cập nhật lúc: 2025-11-27 23:43:06
Lượt xem: 37

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

“Cô nương yên tâm, chúng cách.” A Tiến tự tin gật đầu.

 

Sáng sớm hôm , A Tiến cùng Lưu Đại Ngưu mang theo dụng cụ xuất phát. Họ chuẩn quần áo dày, dùng băng gạc cũ và vòng tre mũ trùm đầu, mang theo cả bùi nhùi lửa và ngải cứu để đuổi ong. Lưu Đại Ngưu cũng là thợ săn giàu kinh nghiệm, phối hợp với A Tiến ăn ý.

 

Đến vách đá cheo leo , quả nhiên thấy một tổ ong khổng lồ màu xám nâu, to chừng nửa bám chặt khe đá, vô ong rừng bay bay , mà tê cả da đầu.

 

“Khá lắm, tổ ong nhỏ !” Lưu Đại Ngưu hạ giọng đầy phấn khích. “Cứ theo kế hoạch mà .” A Tiến trầm gật đầu.

 

Hai đốt ngải cứu ẩm ở hướng đầu gió, khói đặc từ từ dâng lên, thổi về phía tổ ong. Mùi ngải cứu tác dụng xua đuổi, đàn ong khói quấy nhiễu liền xao động, bay khỏi tổ. Thừa cơ hội , A Tiến trong bộ đồ kín mít lợi dụng dây thừng và các mỏm đá, cẩn thận leo lên. Động tác của nhanh nhẹn và chắc chắn, dùng d.a.o lấy mật cán dài cắt gọn ghẽ mấy tảng sáp ong vàng óng nặng trịch, bỏ nhanh ống tre mang theo.

 

Toàn bộ quá trình hữu kinh vô hiểm. Đợi A Tiến tiếp đất an , hai lập tức mang chiến lợi phẩm rút lui. Tuy vẫn vài con ong thợ dũng mãnh đốt vài phát qua lớp áo dày nhưng đáng ngại.

 

Khi A Tiến và Lưu Đại Ngưu vác những ống tre đầy mật về nhà, Tống Thanh Việt thứ mật màu hổ phách, trong suốt, sền sệt tỏa hương hoa nồng nàn , trong lòng dâng lên sự cảm động và thỏa mãn khó tả. Nhìn mu bàn tay sưng đỏ của A Tiến, nàng vội bảo Thúy Thúy giã thảo d.ư.ợ.c đắp cho .

 

“Nào, Đại Ngưu ca, một nửa mang về !” Tống Thanh Việt kiên quyết chia phần mật ong chuẩn cho Lưu Đại Ngưu. Lưu Đại Ngưu từ chối , hề hề nhận lấy: “Thanh Việt tử, việc cứ ới một tiếng nhé!”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/luu-day-linh-nam-ta-dan-ca-thon-an-sung-mac-suong/chuong-262.html.]

Tiễn Lưu Đại Ngưu về, Tống Thanh Việt hơn nửa ống tre mật ong còn , những yêu đang bận rộn xung quanh – mẫu lo liệu việc nhà, Thúy Thúy chăm sóc trai, các em hoạt bát đáng yêu, còn vợ chồng Vương chưởng quầy như thầy cha...

 

Nàng thầm cảm thán: “Quả nhiên nhà đông sức lớn, cùng chung một lòng thì cuộc sống mới ngày càng khởi sắc . Chứ cứ một một thì đến bao giờ mới xong!”

 

lúc đó, Tống đại thẩm ghé qua nhờ Vương chưởng quầy bắt mạch cho Nhị Đản. Vừa sân, bà ngửi thấy mùi mật ngọt ngào, thấy Tống Thanh Việt đang xử lý mật ong, mắt sáng lên: “Ôi chao, mật thật! Màu chuẩn, mùi thơm! Việt Việt, cháu định dùng mật món ngon gì thế?”

 

Tống Thanh Việt giơ túi hoa quế khô lên: “Đại thẩm, cháu đang định mật hoa quế đây ạ! Dùng mật ong ngâm để tiết mùi thơm của hoa quế, ngày thường pha nước uống hoặc chấm điểm tâm đều thơm ngọt! Lát nữa xong, thím mang một ít về cho Nhị Đản nếm thử nhé!”

 

Nếu là ngày thường, Tống đại thẩm chắc chắn sẽ khách sáo từ chối, nhưng bà chỉ do dự sảng khoái gật đầu: “Thế... thế đại thẩm mặt dày cảm ơn cháu nhé!”

 

Nguyên lai Vương chưởng quầy từng mật ong lượng ích cho việc trấn an tâm thần của Nhị Đản, nên bà mới khách sáo, tất cả vì con cái.

 

Tống Thanh Việt bắt tay ngay. Nàng bỏ hoa quế khô hũ sành sạch dính dầu, từ từ đổ mật ong rừng màu hổ phách , dùng đũa tre sạch khuấy nhẹ để từng đóa hoa đều bao bọc bởi lớp mật sánh quyện. Vị ngọt của mật ong và hương thanh nhã của hoa quế hòa quyện hảo, tỏa mùi thơm mê .

 

“Thơm quá!” Vương chưởng quầy đang sách trong phòng cũng hít hà.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Tống Thanh Việt niêm phong hũ mật hoa quế xong, đưa cho Tống đại thẩm một hũ nhỏ. Tống đại thẩm cẩn thận nâng niu như báu vật, liên tục cảm ơn. hũ mật trong tay, niềm vui mặt bà thoáng qua nét u sầu. Bà thở dài:

 

“Mật ong thì còn thể núi lấy chút ít, nhưng mắt thấy sắp Tết đến nơi , hàng Tết... chuẩn thế nào đây! Bên ngoài loạn lạc, chợ búa cũng chẳng mở , cái Tết ăn ...”

Loading...