Lưu đày Lĩnh Nam? Ta Dẫn Cả Thôn Ăn Sung Mặc Sướng - Chương 265

Cập nhật lúc: 2025-11-28 03:00:22
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Tống Thanh Việt ngượng ngùng , tới. Tống Đại Xuyên cũng vòng vo nữa, thở dài thẳng vấn đề: “Việt Việt, thúc đến chủ yếu vẫn là chuyện muối. Trong thôn hiện tại... haiz, mấy hộ thật sự là một hạt muối cũng còn, xào rau nấu bằng nước lã, lớn còn cố nhịn chứ trẻ con ăn cơm chẳng vị gì. Mọi đều hoang mang lắm, chạy tới hỏi thúc bao giờ mới thể tổ chức khỏi thôn xem , mua ít muối về? Cứ trốn mãi thế , muối đứt bữa, là kế lâu dài !”

 

Vương chưởng quầy bên cạnh vuốt râu, mày nhíu chặt, hiển nhiên cũng rõ chuyện nan giải.

 

Tống Thanh Việt đang định mở miệng cũng ý , định tìm Lưu thúc bàn bạc thì đột nhiên ngoài cổng viện truyền đến tiếng bước chân dồn dập. Tống Nghiên Khê chạy mếu máo gọi: “Không ! Không ! Nương! Tỷ tỷ! Đánh... đ.á.n.h !”

 

Mọi đều giật , chỉ thấy Tống Nghiên Khê chạy đến mặt đỏ bừng, thở hồng hộc, một chiếc giày cũng sắp tuột , rõ ràng là dọa sợ nhẹ.

 

Lưu thị tiếng cũng từ bếp chạy , vội vàng đỡ lấy con gái út: “Khê Khê, đừng vội, từ từ nào. Ai với ai đ.á.n.h ? Tại đánh?”

 

Tống Nghiên Khê thở hổn hển, chỉ về hướng trong thôn, năng lộn xộn: “Là... là thím Tôn, với cả của Lưu Xuyên Tử! Hai ... hai họ đ.á.n.h núi! Sợ lắm! Tóc tai giật rối tung cả!”

 

“Tại đ.á.n.h ?” Tống Thanh Việt thắt lòng , dự cảm chẳng lành.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/luu-day-linh-nam-ta-dan-ca-thon-an-sung-mac-suong/chuong-265.html.]

“Là... là vì cây muối!” Tống Nghiên Khê lấy , rõ ràng hơn, “Muội bên cạnh , thím Tôn phát hiện một cây muối nhiều quả , đang hái thì Xuyên T.ử cũng tới, bảo cây đó là của chung, cũng hái. Hai ai nhường ai, qua ... lao đ.á.n.h ! Đánh một đường từ núi về đến tận đầu thôn !”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Quả nhiên là vì muối!

 

Tống Thanh Việt và Tống Đại Xuyên , đều thấy sự nặng nề trong mắt đối phương.

 

“Đi! Thúc, chúng mau xem !” Tống Thanh Việt quyết định nhanh chóng, chẳng kịp rửa mặt, nhấc chân chạy ngay. Tống Đại Xuyên và Vương chưởng quầy cũng lập tức đuổi theo. Lưu thị yên tâm, bảo Thúy Thúy ở nhà trông nhà, còn cũng chạy theo.

 

Mọi rảo bước đến gốc đa già đầu thôn, nơi đây vây kín ít dân làng, ai nấy mặt mày lo lắng, đang can ngăn nhưng hiệu quả. Giữa đám đông, hai phụ nữ đang giằng co vật lộn, cảnh tượng vô cùng t.h.ả.m hại.

 

Một là quả phụ Tôn (Tôn đại thẩm). Chồng bà mất sớm, để bà một nuôi ba đứa con đang tuổi ăn tuổi lớn, tính tình ngày thường vốn chút quái gở và hiếu thắng. Giờ phút tóc bà rối bù, mặt vài vết cào rớm máu, quần áo xộc xệch, nhưng tay vẫn nắm chặt một cành cây muối trĩu quả như bảo vệ mạng sống, tay thì cào cấu loạn xạ đối phương, giọng lóc thê lương c.h.ử.i bới: “... Rõ ràng là tao thấy ! Là tao tìm ! Mày dựa cái gì mà cướp! Mày ỷ nhà mày còn đàn ông, liền bắt nạt góa con côi bọn tao ai chống lưng ?! Ông trời ơi, ông mở mắt mà xem...”

 

Người đang đ.á.n.h với bà chính là của Lưu Xuyên Tử. Cha Xuyên T.ử là một trong những thanh niên trai tráng của thôn, Xuyên T.ử ngày thường cũng coi là hòa nhã, mà giờ đây cũng đầu tóc rũ rượi, mặt đỏ gay, đỡ đòn cào cấu của thím Tôn cam lòng yếu thế mà mắng : “Bà hươu vượn gì đó! Núi là núi của chung, cây là cây của ! Bà thấy thì là của bà chắc? Đâu cái lý đó! Tao còn bảo tao thấy từ hôm qua đấy! Bà chỉ độc chiếm thôi! Ai cũng muối ăn, chỉ bà là nhiều tâm cơ!”

 

“Mày láo! Chính là tao tìm !” “Bà mới láo! Ai gặp thì phần!”

 

Hai c.h.ử.i bới giằng co xâu xé . Những phụ nữ xung quanh can ngăn kéo mãi , ngược còn vạ lây, cảnh tượng hỗn loạn vô cùng. Tiếng lóc, c.h.ử.i rủa, tiếng la hét hòa lẫn với tiếng thở dài bất lực và bàn tán của dân làng khiến cả đầu thôn bao trùm một bầu khí lo âu và bất an.

Loading...