Lưu đày Lĩnh Nam? Ta Dẫn Cả Thôn Ăn Sung Mặc Sướng - Chương 268

Cập nhật lúc: 2025-11-28 04:30:22
Lượt xem: 34

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Khác với mua sắm , trong danh sách , hầu như nhà nào cũng xếp “muối ăn” lên vị trí đầu tiên với nhu cầu cực lớn; tiếp theo là vải bông dày dặn. Dù cũng sắp Tết, ai cũng mong thể may cho nhà một bộ đồ mới, nếu tiền đủ mua nhiều thì mua một súc vải nhỏ cũng , ít nhất thể vá víu quần áo cũ. Những thứ linh tinh vụn vặt khác cũng ghi kín cả trang giấy.

 

Nhìn danh sách dài dằng dặc và túi tiền nặng trịch, Tống Thanh Việt với Tống Đại Xuyên và Lưu thúc: “Thúc, đồ cần mua nhiều lắm. Chỉ dựa mấy chúng sợ là gánh về nổi. Phải tìm thêm mấy khỏe mạnh cùng mới .”

 

Lưu thúc gật đầu, ánh mắt quét qua đám đông, dừng ở mấy gã trai tráng nhưng thở dài: “Haiz, về sức vóc thì thằng Đại Lực là tay hảo thủ, đầu óc cũng lanh lợi... Tiếc là cái chân nó...”

 

Ông lắc đầu, thêm nữa. Vương Đại Lực giờ phút cũng ngoài rìa đám đông, lặng lẽ lắng . Hắn bỏ nạng, thể tự nhưng chân vẫn khập khiễng, đặc biệt rõ khi nhanh. Tai bay vạ gió chỉ để vết sẹo mà còn phủ bóng tối lên tâm hồn, khiến trai trẻ từng cởi mở lạc quan trở nên trầm mặc, hướng nội hơn nhiều, gần đây càng ít xuất hiện mặt .

 

Tống Đại Xuyên vỗ vai Lưu thúc, trầm giọng : “Thôi, cứ để thằng bé dưỡng thương cho . Ta thấy thế , ba chúng , thêm cha Đại Lực, cha Xuyên Tử, Đại Ngưu và cả A Tiến nữa, tổng cộng bảy chắc là đủ . Chúng nhanh về nhanh, tranh thủ về đêm giao thừa! Để cái Tết mùi vị!”

 

Sắp xếp đồng tình. Chuyện chốt, ai nấy tản về nhà chuẩn .

 

Tống Thanh Việt về đến nhà, Lưu thị và Trương Thúy Thúy bận rộn trong bếp, chuẩn lương khô đường cho nàng và A Tiến. Trong khí tràn ngập mùi gạo và hương thơm ngọt ngào.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/luu-day-linh-nam-ta-dan-ca-thon-an-sung-mac-suong/chuong-268.html.]

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

“Cô nương, ca ca, hai xem !” Thúy Thúy thấy họ về liền bưng một xửng hấp tre lớn, bên trong xếp ngay ngắn những chiếc bánh gạo trắng tinh, bên cạnh còn hũ củ cải muối bóng mượt và mấy gói hồng khô bọc giấy dầu cẩn thận.

 

“Trong bánh gạo em nhồi nhân khoai lang nghiền đấy, ngọt ngào, ăn no lâu ngon. Chỗ vốn định để dành Tết ăn vặt hoặc cho sư phụ lót lúc sách...”

 

Nàng nhỏ giọng giải thích, mặt mang theo chút tự hào nho nhỏ vì cần đến và cả chút luyến tiếc.

 

Tống Thanh Việt cầm một chiếc bánh gạo còn ấm, ngửi mùi thơm quyện giữa gạo và khoai, tán thưởng từ tận đáy lòng: “Thúy Thúy , cái nhà em đúng là phúc! Đi đường xa thế mà còn mang theo lương khô tinh tế thế cơ đấy!”

 

Trương Thúy Thúy đỏ mặt vì khen, cúi đầu nhanh tay chia lương khô hai cái túi vải chắc chắn.

 

Lưu thị giúp thu dọn hành lý, giấu vẻ lo âu mặt. Bà kéo tay Tống Thanh Việt, hạ giọng dặn dặn : “Việt Việt, trong lòng nương... cứ thấy yên. Lần các con về chẳng bảo là... cái cha thiên vị của con cũng đến huyện Hoài Viễn quan ? Nhỡ gặp trong thành... Nương con giờ chủ kiến, nhưng vạn sự nhất định cẩn thận, tránh thì tránh, tuyệt đối đừng xung đột với họ! Huyện thành Hoài Viễn nhỏ bé, như kinh thành, dễ chạm mặt, nhất là cái tên nhị thế tổ Tống Sầm . Chỉ cần thấy tránh như tránh tà thần. Mua xong đồ cần thiết, một khắc cũng , về ngay! Biết ?”

 

Tống Thanh Việt cảm nhận lòng bàn tay lạnh và run rẩy. Nàng nắm c.h.ặ.t t.a.y bà, gật đầu mạnh mẽ, giọng kiên định cam đoan: “Nương yên tâm! Con chừng mực mà. Mục tiêu của chúng con rõ ràng, chỉ là mua muối mua vải, xong việc là đầu về ngay, tuyệt đối đẻ thêm chuyện!”

 

Tống Thanh Việt ngoài miệng để an lòng, chứ thực trong lòng nàng ghét cái tên Tống Sầm c.h.ế.t. Nếu vì chuyện mua muối cho bà con thể trì hoãn, mà lỡ gặp Tống Sầm, nàng thực sự đ.ấ.m cho một trận.

 

lúc , Trương Thúy Thúy như sực nhớ chuyện gì quan trọng, nàng kêu “A” một tiếng, chạy vội về phòng ở tây sương. Lát , nàng cầm một tờ giấy cũ gấp cẩn thận chạy , trịnh trọng giao tay Tống Thanh Việt.

Loading...