Lưu đày Lĩnh Nam? Ta Dẫn Cả Thôn Ăn Sung Mặc Sướng - Chương 299

Cập nhật lúc: 2025-11-30 11:38:01
Lượt xem: 28

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Tiễn Trần lang trung, Tống Thanh Việt càng thêm tự tin. Độc Ô đầu ở huyện Hoài Viễn e rằng chỉ nàng trị . Nàng chần chừ, tìm đến thư phòng nơi Tống Ứng đang nôn nóng, thẳng: “Tống đại nhân, về việc cứu chữa Ung Vương điện hạ, nghĩ chúng nên chuyện nghiêm túc.”

 

Tống Ứng dừng bước, nhíu mày nàng với vẻ uy nghiêm thường thấy. Tống Thanh Việt đón ánh mắt ông , giọng bình tĩnh nhưng đầy sức nặng: “ thể chữa khỏi cho , thanh trừ dư độc, giúp khôi phục như ban đầu. đổi , một điều kiện — đợi chữa khỏi cho Ung Vương, ông trả bộ giấy tờ tùy (tịch khế) của , và các em !”

 

Tống Ứng sững sờ, ngờ nàng điều kiện , giận dữ đập bàn quát: “Láo xược! Tống Thanh Việt! Đến cái đất Lĩnh Nam , ngươi tiền đồ thật đấy! Dám chuyện với vi phụ như thế ?! Còn dám cò kè mặc cả!”

 

Tiếng quát đầy uy quyền của Tống Ứng vang vọng trong thư phòng. Nếu là Tống Thanh Việt của một năm , lẽ sợ hãi quỳ rạp xuống. mặt giờ đây là Tống Thanh Việt trải qua sinh t.ử xuyên , tự tay gây dựng cơ nghiệp nơi hoang dã.

 

Nàng lùi bước, ngược khẽ nâng cằm, đôi mắt trong veo chút sợ hãi, chỉ sự bình tĩnh lạnh lùng. Nàng khẽ, tiếng chứa đầy sự châm biếm: “Có gì dám?”

 

Bốn chữ nhẹ tênh nhưng như búa tạ giáng lòng Tống Ứng.

 

“Tống đại nhân,” nàng gọi “phụ ” nữa, giọng xa cách, “Tình hình hiện tại là tính mạng của ông và cả tộc Tống thị đều trong tay . Ung Vương mà mệnh hệ gì, ông rõ hậu quả hơn . Điều kiện đưa chỉ là lấy giấy tờ tùy vốn nên các khống chế, để ông xóa tên chúng khỏi gia phả, từ nay cầu về cầu, đường về đường, ai liên quan đến ai. Chỉ thế thôi.”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Nàng khuôn mặt vặn vẹo vì giận dữ của Tống Ứng, bồi thêm: “Yêu cầu so với tính mạng cả tộc các , chẳng lẽ là quá đáng ?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/luu-day-linh-nam-ta-dan-ca-thon-an-sung-mac-suong/chuong-299.html.]

“Ngươi... ngươi càn!” Tống Ứng run tay chỉ nàng, “Tịch khế là căn bản tông tộc, xóa tên là đại sự! Đâu thể để một nữ t.ử như ngươi bậy! Ngươi đảo lộn trời đất ?!”

 

Hắn tuyệt đối thể đồng ý. Đây chỉ là chuyện mấy tờ giấy, mà là sự chà đạp lên quyền uy của cha, chủ gia đình!

 

Tống Thanh Việt mặc kệ phát điên. Thấy cứng , Tống Ứng hít sâu nén giận, đổi giọng “thấm thía”, cố tỏ đau lòng: “Thanh Việt ... chúng ... dù cũng là một nhà! Trên con chảy dòng m.á.u Tống Ứng , đó là tình thể cắt đứt! Việc gì quyết tuyệt thế? Đợi vi phụ qua kiếp nạn sẽ đón con các con về, chắc chắn sẽ bạc đãi...”

 

“Người một nhà? Tình huyết mạch?” Tống Thanh Việt cắt ngang lời , ánh mắt sắc như dao, “Tống đại nhân, ông từng thấy cha nào đối mặt con gái ruột mà nhận ? Ông từng thấy cha nào con cái vứt bỏ nơi hoang dã sống c.h.ế.t rõ mà thèm hỏi một câu ?”

 

Giọng nàng cao nhưng từng chữ như lời cáo trạng đẫm m.á.u và nước mắt của nguyên chủ.

 

“Với ,” nàng bước lên một bước, thẳng Tống Ứng bằng sự thản nhiên lạnh nhạt mà thể hiểu nổi, “Ông nhiều nhất chỉ là cha về mặt sinh học của ! Một kẻ năm xưa chỉ đóng góp một con ‘nòng nọc nhỏ’! Làm cha kiểu đó mà còn mong mang ơn đội nghĩa, cung kính với ông ? là chuyện lớn nhất thiên hạ!”

 

Lời lẽ lạ lùng như “sinh học”, “nòng nọc nhỏ” khiến Tống Ứng choáng váng, há hốc mồm. Dù hiểu hết nghĩa, nhưng sự khinh miệt trần trụi và ý vị hạ thấp công lao sinh thành của thì cảm nhận rõ mồn một!

 

“Ngươi... ngươi hươu vượn cái gì! Sinh vật cái gì! Nòng nọc ếch nhái cái gì!” Tống Ứng mặt đỏ tía tai, “Đến Lĩnh Nam ngươi quên hết quy củ lễ giáo ? Học thói ăn hỗn láo của đám dân quê đó hả? Không thể thống gì! Quả thực thể thống gì!”

 

Hắn tức run . Hầu phủ thể dạy đứa con ngỗ nghịch, vô lý thế ! Tống Thanh Việt thấy sảng khoái từng ! Lời chỉ cho nàng, mà còn cho nguyên chủ khuất trút bỏ nỗi uất ức bao năm.

 

 

Loading...