Lưu đày Lĩnh Nam? Ta Dẫn Cả Thôn Ăn Sung Mặc Sướng - Chương 301

Cập nhật lúc: 2025-11-30 14:45:23
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Tống Ứng nhắm mắt, hít sâu một , trầm giọng gọi ngoài: “Đi, mời phu nhân đến đây, bảo... bảo mang theo tịch khế của Lưu di nương và mấy đứa nhỏ.”

 

Chẳng bao lâu , Triệu thị yểu điệu bước , tay cầm một hộp gỗ nhỏ mạ vàng. Bà đeo lên mặt vẻ nghi hoặc và quan tâm đúng mực, ánh mắt quét qua Tống Thanh Việt với tia lạnh lẽo khó phát hiện chuyển sang Tống Ứng, giọng dịu dàng: “Lão gia, đang yên đang lành đột nhiên xem tịch khế của Lưu và bọn trẻ? Hay là... tin tức của , sắp trở về ?”

 

giả vờ vui mừng, nhưng ánh mắt liếc qua tờ văn kiện khô mực bàn, trong lòng hiểu rõ, nhưng vẫn cố diễn vai chủ mẫu “độ lượng” và “ngây thơ”.

 

Tống Ứng đang bực bội, thấy bộ dạng giả tạo của bà càng thêm chán ghét, quát: “Bảo lấy thì lấy ! Đâu lắm lời thế!”

 

Triệu thị quát, thoáng vẻ bẽ mặt nhưng nhanh chóng khôi phục vẻ nhu thuận. Bà đặt hộp gỗ lên bàn, mở , bên trong xếp ngay ngắn mấy tờ giấy ố vàng. Vừa chậm rãi tìm kiếm, bà vờ như vô tình thở dài: “Haiz, lão gia, sớm , Thanh Việt từ nhỏ là đứa chủ kiến, tính tình cũng bướng bỉnh. Giờ xem càng... Thiếp phận đàn bà kiến thức nông cạn, e là quản , cũng dạy nổi nó.”

 

Lời như tự trách nhưng thực chất là mách lẻo, ám chỉ Tống Thanh Việt ngỗ nghịch bất trị. Tống Ứng đang tâm phiền ý loạn, chẳng buồn mấy lời móc máy đó, chỉ xua tay thiếu kiên nhẫn.

 

Cuối cùng Triệu thị cũng tìm năm tờ tịch khế của Lưu thị, Tống Thanh Việt, Tống Nghiên Khê, Tống Ngật và Tống Dữ, đưa cho Tống Ứng. Tống Ứng chẳng thèm , chuyển ngay cho Tống Thanh Việt như vứt bỏ củ khoai nóng.

 

“Cầm lấy!” Giọng nén cơn giận và sự mệt mỏi, “Giờ ngươi chịu chữa thương giải độc cho Ung Vương điện hạ ?!”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/luu-day-linh-nam-ta-dan-ca-thon-an-sung-mac-suong/chuong-301.html.]

Tống Thanh Việt đón lấy năm tờ giấy mỏng manh nhưng nặng tựa ngàn cân. Đầu ngón tay chạm mặt giấy thô ráp, trái tim nàng cuối cùng cũng yên vị. Đây chỉ là mấy tờ giấy, đây là “chứng minh thư” thật sự của con nàng, là bằng chứng cho việc thoát khỏi sự kìm kẹp của Tống gia, đạt phận tự do! Cộng thêm tờ văn kiện xóa tên bàn, về mặt luật pháp và tông tộc, họ và cái gia tộc bạc bẽo còn liên quan gì nữa!

 

Nàng cẩn thận gấp gọn tịch khế và văn kiện, cất trong n.g.ự.c áo sát nhất để đảm bảo an . Sau đó, nàng ngẩng đầu Tống Ứng, hề vẻ đắc ý, chỉ sự bình thản khi thành giao dịch.

 

“Đương nhiên, lời giữ lời.”

 

Không nhiều lời, nàng thẳng phòng bệnh của Ung Vương.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Trong phòng, Chu Dực Uyên dựa đầu giường, sắc mặt tuy vẫn tái nhợt nhưng ánh mắt khôi phục vẻ sắc bén và thâm trầm thường ngày. Thấy Tống Thanh Việt bước , nàng chăm chú, dường như tìm kiếm điều gì đó vẻ mặt bình thản . Tống Thanh Việt bỏ qua ánh mắt dò xét của , bắt tay ngay công việc.

 

“Vương gia, bắt đầu từ hôm nay, dân nữ sẽ tiến hành đợt điều trị cuối cùng để thanh trừ độc tố và thúc đẩy vết thương lành miệng. Quá trình thể khó chịu, xin Vương gia nhẫn nại.” Giọng nàng chuyên nghiệp và xa cách, như thể lấy vết thương của con bài đàm phán là nàng.

 

Chu Dực Uyên khẽ gật đầu, gì. Hắn cô gái tuy thủ đoạn khiến vui, nhưng y thuật quả thực tinh thâm, và hiện tại cần nàng. Hắn thu cảm xúc, phối hợp đưa cổ tay .

 

Tống Thanh Việt tập trung tinh thần bắt mạch. Sau khi xác định vị trí và mức độ dư độc, nàng lấy kim bạc . Lần , thủ pháp châm cứu của nàng khác hẳn, còn chủ yếu trấn áp khai thông như , mà mang một lực đạo nhu hòa nhưng bền bỉ, như dẫn đường chính xác, dẫn dụ chút độc tố cuối cùng còn sót trong cơ thể từ từ hội tụ về kinh lạc nhất định.

 

Nàng châm kim chậm, mỗi mũi kim hạ xuống đều kèm theo động tác vê nhẹ đầu ngón tay. Kim bạc trong tay nàng như sự sống, khẽ rung động phát tiếng vo ve khó thấy. Chu Dực Uyên cảm nhận rõ ràng luồng khí âm hàn ứ trệ trong đang lực lượng nhu hòa xua tan và gom từng chút một.

 

 

 

Loading...