Tống Ngật xót con bò nuôi từ bé việc nặng, sáng nào cũng cắt sẵn rổ cỏ xanh mang ruộng. “Tỷ tỷ, bò chơi với chúng nữa ? Nó bắt buộc việc ?” “Không còn cách nào khác, đây là sứ mệnh của loài bò. Nó đến nhà là để giúp cày ruộng mà! Nếu thương bò vất vả thì tỷ và ca ca A Tiến sẽ vất vả , mà sức hai cộng cũng bằng bò ! Cày xong dắt nó ăn cỏ non, cho nó nghỉ ngơi nhé!”
Tống Ngật gật đầu cái hiểu cái .
Quá trình huấn luyện mất gần hai ngày. Trong lúc đó con bò cũng lúc dở chứng, nhưng Tống Thanh Việt luôn kiên nhẫn, tuyệt đối đ.á.n.h mắng, chỉ dùng cách dẫn dụ và khen thưởng.
A Tiến phục sát đất: “Cô nương cách thật! Ta ban đầu chỉ dùng sức với nó, càng ép nó càng bướng.”
Tống Thanh Việt lau mồ hôi trán : “Nó là súc vật, hiểu tiếng . Huynh cho nó hiểu nó gì, đúng thì lợi, tự nhiên nó sẽ hợp tác. Đấu khí với nó vô ích thôi.”
Đến ngày thứ ba, con bò cái quen việc. Một A Tiến thể điều khiển thành thạo. Hắn giữ tay cày, miệng hô trầm , con bò cúi đầu bước đều bốn vó, lưỡi cày sắc lẹm phía x.é to.ạc đất đai ngủ yên suốt mùa đông, lật lên từng luống đất nâu sẫm thẳng tắp.
Tống Thanh Việt bờ, cảnh cày bừa tràn đầy sức sống và hy vọng, nhớ năm ngoái lúc , nàng và chỉ hai cái cuốc, hì hục cuốc từng nhát đất khai hoang, tay phồng rộp máu, lưng đau thẳng nổi... Cảm xúc thật ngổn ngang.
Chỉ trong một năm ngắn ngủi, từ sức chuyển sang sức kéo gia súc, năng suất chỉ tăng gấp đôi! Nhìn A Tiến và con bò phối hợp ăn ý, những mảng đất lớn nhanh chóng cày xới, lòng Tống Thanh Việt tràn đầy niềm tin tương lai.
Mùa xuân của Đào Nguyên thực sự đến trong tiếng cày ruộng nhịp nhàng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/luu-day-linh-nam-ta-dan-ca-thon-an-sung-mac-suong/chuong-324.html.]
A Tiến và con bò việc cực kỳ hiệu quả, chỉ ba bốn ngày cày xong hơn nửa đất dự định cho vụ xuân nhà Tống Thanh Việt. Đất mới cày phơi nắng xuân tỏa mùi ngai ngái đặc trưng, chỉ chờ một trận mưa thấm đất là thể gieo hạt.
trận mưa mong đợi mãi vẫn đến.
Suốt bảy tám ngày liền, bầu trời xanh ngắt một gợn mây. Mặt trời ngày càng gay gắt, ấm dần chuyển sang cái nóng oi ả. Gió hanh khô thổi qua đất mới cày mất chút ẩm ít ỏi, ruộng đồng bắt đầu xuất hiện những vết nứt nhỏ.
Mọi năm tầm , bờ ruộng, bãi hoang xanh mướt cỏ cây. năm nay, phóng mắt , đất đai phần lớn vẫn trơ màu xám nâu, chỉ lác đác vài cọng cỏ khô vàng lay lắt trong gió, tuyệt nhiên thấy màu xanh mới nhú.
Sự khô hạn bất thường như tảng đá ngày càng siết chặt trong lòng dân Đào Nguyên.
Lưu thúc xổm bên bờ ruộng nhà , bóp nát nắm đất khô trắng bệch trong tay thành cát bụi. Ông thở dài thườn thượt, mày nhíu chặt, với lão Trần cũng đang ủ rũ bên cạnh: “Haiz, ông trời thế ? Mọi năm tầm mưa xuân xuống hai ba trận, ruộng đồng thấm đẫm . Năm nay thì , một giọt mưa cũng chẳng thấy! Cứ thế đất cứng đanh , gieo mạ cũng chẳng nảy mầm , lỡ hết vụ xuân mất!”
Lão Trần chống gậy, nheo mắt mặt trời chói chang, giọng khàn khàn: “Chứ còn gì nữa! Thời tiết thật là, một năm một khác! Năm ngoái thì mưa như trút, suýt lụt. Năm nay thì ngược , từ Tết đến giờ trận mưa nào hồn! Cỏ còn chẳng mọc nổi thì lấy điềm lành!”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Lời than vãn của họ khiến những xung quanh xúm bàn tán lo lắng. “ đấy, lo lắm! Năm ngoái mới hồi phục chút, năm nay chẳng lẽ gặp tai ương?” “Mấy ngày nữa là đến lúc gieo mạ nhất , đất khô thế gieo kiểu gì?” “Trong khe núi còn đỡ đấy, bên ngoài nhiều nơi sông ngòi trơ đáy !” “Nếu hạn hán thật thì chút lương thực dự trữ của chúng sợ cũng chẳng cầm cự bao lâu...”
Nỗi hoảng sợ như đất khô nứt nẻ lan tràn trong im lặng. Sĩ khí vực dậy nhờ ươm giống dâu thành công và cày gỗ mới giờ đang bào mòn bởi đợt hạn hán kéo dài .