Lưu đày Lĩnh Nam? Ta Dẫn Cả Thôn Ăn Sung Mặc Sướng - Chương 330

Cập nhật lúc: 2025-12-01 13:36:20
Lượt xem: 38

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Dưới ánh hoàng hôn, con mương mới xây như mạch m.á.u bạc, vận chuyển dòng nước sự sống đến từng thửa ruộng. Tống Thanh Việt , từ hôm nay, dân Đào Nguyên còn sắc mặt ông trời để sống nữa.

 

Đêm con mương thông nước, cả thôn Đào Nguyên ai ngủ.

 

Màn đêm buông xuống, tiếng chuông đầu thôn vang lên dồn dập. Nhà nhà cầm đuốc, xách đèn lồng, như một con rồng lửa đổ về phía con mương mới.

 

Lưu thúc chân trần bên bờ mương, giọng oang oang chỉ huy Đại Ngưu: “Mau đắp bờ ruộng cao thêm chút nữa! Nước dễ dàng, một giọt cũng lãng phí!”

 

Lưu Đại Ngưu đang cùng đám thanh niên hì hục đắp bờ, ngẩng lên đáp: “Cha, cao lắm , trát bùn kín mít kẽ hở luôn!” Chiếc xẻng trong tay múa may thoăn thoắt, mồ hôi lấp lánh ánh đuốc.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Lão Trần cùng con trai quỳ bên bờ ruộng, dùng tay tỉ mỉ miết từng khe hở. Bàn tay lão nông biến dạng vì lao động nhưng động tác vẫn vững vàng: “Đây là nước mà Thanh Việt nha đầu dẫn dắt chúng dùng mạng đổi lấy đấy! Nếu con bé, năm nay e là mạ cũng chẳng cấy .”

 

Tống Thanh Việt một bên ruộng đầm lầy nhà , đám mạ cao đến bắp chân, tâm trạng phức tạp. Những cây mạ ươm bằng kỹ thuật hiện đại phát triển , nhưng nếu cấy ngay sẽ lỡ mất thời điểm nhất. Nghe tiếng từ xa vọng , nàng khẽ thở dài — cả thôn đang tranh thủ nước đất, nàng thực sự nỡ tranh giành nguồn nước quý giá với bà con.

 

“Cô nương, mạ của chúng ...” A Tiến đến bên cạnh từ lúc nào, lo lắng đám mạ ngày càng cứng cáp, “Đợi thêm nữa sợ là già mất.”

 

“Đợi thêm hai ngày nữa.” Tống Thanh Việt bình tĩnh , “Để bà con dùng nước . Ruộng đầm lầy của chúng còn cầm cự một chút.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/luu-day-linh-nam-ta-dan-ca-thon-an-sung-mac-suong/chuong-330.html.]

Ánh trăng như nước trải xuống cánh đồng bận rộn. Trên các thửa ruộng liền kề, dân làng trò chuyện rôm rả.

 

Vương thúc lau mồ hôi, dòng nước uốn lượn cảm thán: “Nói vẫn là Thanh Việt nha đầu giỏi! Không con bé dẫn dắt xây đập, guồng nước, phá núi đào mương thì vụ xuân năm nay coi như bỏ!”

 

“Chứ còn gì nữa!” Lưu Đại Ngưu tiếp lời, tay xẻng ngừng, “Lúc Thanh Việt mới đến, ai ngờ ngày hôm nay? Vương chưởng quầy cũng lợi hại, đến cả lưu huỳnh, diêm tiêu chế t.h.u.ố.c nổ cũng !”

 

Cha Xuyên T.ử đang đắp bờ ruộng bên cạnh tò mò ngẩng lên: “Lưu huỳnh, diêm tiêu cũng t.h.u.ố.c á?”

 

“Đương nhiên!” Lưu Đại Ngưu đắc ý như thể kiến thức đó là của , “Vương chưởng quầy bảo lưu huỳnh trị bệnh ngoài da, diêm tiêu hạ sốt. Nếu sư nương lo xa mang theo mấy thứ đó thì giờ chúng vẫn đang đ.á.n.h vật với tảng đá đấy!”

 

Dân làng xong càng thêm kính nể vợ chồng Vương chưởng quầy. Lão Trần thẳng dậy, trời cảm thán: “Người học đúng là khác biệt, đến mấy thứ lạ lẫm đó cũng . Theo , Đào Nguyên ngày hôm nay là nhờ cả những tài như Thanh Việt nha đầu và Vương chưởng quầy.”

 

Đêm khuya nhưng cánh đàn ông vẫn miệt mài ánh trăng. Phụ nữ mang bữa khuya nóng hổi đến — khoai lang mới luộc và cháo kê nấu đặc. Trẻ con cũng rảnh rỗi, xách đèn lồng chạy dọc bờ ruộng soi đường cho lớn. Cả thôn Đào Nguyên đoàn kết như một , dốc lực cho vụ xuân.

 

“Nghỉ tay chút !” Lưu thẩm xách giỏ thức ăn đến, “Ăn no mới sức !” Mọi quây quần ăn khuya trăng. Lưu thúc gặm khoai dặn dò: “Ăn xong tiếp, tranh thủ khi trời sáng dẫn nước hết các ruộng!”

 

Ba ngày , khi phần lớn dân làng đất xong và bắt đầu cấy, Tống Thanh Việt mới cùng A Tiến và Lưu thị dắt bò xuống ruộng đầm lầy đất.

 

“Theo thì vẫn là ruộng đầm lầy nhà nhất.” Tống Thanh Việt giữ cày, thửa ruộng bùn lầy . Con bò cái qua thời gian huấn luyện kéo cày thành thạo. Dù địa thế thấp nhưng cái giữ nước . Hạn hán nửa năm nay mà ruộng vẫn còn nước.

 

A Tiến dắt bò, các ruộng khác cấy xong, lầm bầm: “Thực nhà cần liều mạng xây mương nước thế . Nước ruộng đầm lầy đủ dùng, các ruộng khác trồng hoa màu chịu hạn cũng ... Vì cái mương mà cô nương gầy cả vòng.”

Loading...