Tống Dữ đang chơi bờ ruộng bỗng ngẩng đầu, khuôn mặt nhỏ đượm vẻ nhớ nhung: “Tỷ tỷ, lâu gặp ca ca Nhị Đản, ca chữa bệnh ở huyện thành thế nào .”
Câu như mở đầu câu chuyện, Trương Thúy Thúy đang cỏ vườn rau bên cạnh dậy lau mồ hôi: “Gà lợn nhà Tống đại thẩm đều do chúng chăm, thật mong họ sớm về. Nói thật, ngày nào cũng chạy chạy hai nơi đúng là mệt.”
“Nói ngốc nghếch gì thế!” Lưu thị xách nước chè , liền nghiêm giọng, “Không giúp ? Nhỡ bệnh của Nhị Đản chữa khỏi, về nhà thấy gia súc c.h.ế.t đói hết thì đau lòng bao! Ta tuyệt đối thể trơ mắt chuyện đó xảy .”
Tống Nghiên Khê vội giảng hòa: “Nương, tỷ Thúy Thúy chỉ buột miệng thế thôi, chúng con chắc chắn sẽ giúp chăm sóc đến khi cả nhà họ bình an trở về.”
Tống Ngật xổm bờ, chống cằm: “Con thì nhớ sư phụ quá. Có sư phụ ở đây, tối nào cũng kể chuyện cho chúng con .”
Tống Thanh Việt chuyện, lòng cũng dấy lên nỗi lo lắng. Tính ngày thì gia đình Tống Đại Xuyên và Vương chưởng quầy huyện thành hơn một tháng, tình hình thế nào.
“A Tiến,” nàng dậy, “ xong ruộng , chúng sang giúp nhà Tống đại thẩm cấy luôn . Không thể để họ về thấy ruộng đồng hoang vu .” A Tiến gật đầu chút do dự.
Những ngày tiếp theo, Tống Thanh Việt và A Tiến thức khuya dậy sớm, cuối cùng cũng cấy xong lúa cho ruộng nhà . Ngày cấy xong cũng là lúc nhà Lưu thúc xong việc.
“Thanh Việt nha đầu, cháu định sang giúp nhà Đại Xuyên cấy lúa ?” Lưu thúc vác cuốc tới, “Tính cả nữa! Đại Xuyên ở nhà, chúng thể để ruộng nhà nó bỏ hoang.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/luu-day-linh-nam-ta-dan-ca-thon-an-sung-mac-suong/chuong-332.html.]
Tin tức lan , ngày càng nhiều dân làng đến giúp. Cha Xuyên T.ử dẫn hai con trai đến, Vương Đại Lực chân đau cũng kiên quyết giúp đất, đến cả lão Trần cũng dẫn cháu giúp gieo hạt. “Ngày thường Đại Xuyên giúp ít, giờ là lúc chúng báo đáp.” Lão Trần gieo hạt .
Khi đang khí thế việc ruộng nhà Tống Đại Xuyên thì đầu thôn bỗng ồn ào. “Về ! Nhà Đại Xuyên về !”
Không ai hô lên, ruộng đều dậy đầu thôn. Bóng dáng gia đình Tống Đại Xuyên và Vương chưởng quầy xuất hiện con đường nhỏ. Điều khiến kinh ngạc là Tống Nhị Đản ở giữa trông khác hẳn lúc .
Tống Thanh Việt vội buông mạ, dẫn các em đón. Nàng ngạc nhiên khi thấy Nhị Đản chủ động mở miệng chào, giọng rõ ràng lưu loát: “Tỷ tỷ Thanh Việt, tỷ tỷ Nghiên Khê, Ngật, Dữ, chào .”
Lời chào khiến ai nấy sững sờ. Phải Nhị Đản một câu trọn vẹn còn khó, đừng là gọi đúng tên từng .
Tống Dữ phản ứng đầu tiên, mừng rỡ lao tới nắm tay Nhị Đản: “Ca ca Nhị Đản, ca nhận chúng ?”
Nhị Đản mỉm gật đầu, ánh mắt trong sáng: “Nhận chứ. Đệ Dữ thích ăn kẹo nhất, Ngật thích leo cây, tỷ tỷ Nghiên Khê tết vòng hoa , tỷ tỷ Thanh Việt giỏi nhất, cái gì cũng .”
Tràng giang đại hải lưu loát khiến rưng rưng nước mắt. Tống đại thẩm kìm quệt nước mắt, liên tục : “Khỏi , thật sự khỏi ...”
Tống Thanh Việt nén xúc động, sang Vương chưởng quầy cúi chào thật sâu: “Sư phụ, vất vả .”
Vương chưởng quầy vuốt râu hài lòng: “Trần lang trung quả nhiên danh bất hư truyền. Qua hơn một tháng châm cứu và uống thuốc, m.á.u bầm trong não Nhị Đản tan, thần trí cũng phục hồi.”
Tối hôm đó, Tống đại thẩm nhất quyết mở tiệc cảm ơn . Bà g.i.ế.c hai con gà béo nhất, bảo Tống Đại Xuyên hồ sen bắt mấy con cá tươi. Mẹ Xuyên T.ử mang thịt khô sang, quả phụ Tôn bưng dưa chua mới muối, nhà nào cũng góp chút nguyên liệu, chẳng mấy chốc ba bàn tiệc rượu bày trong sân nhà Tống Đại Xuyên.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ