Lưu đày Lĩnh Nam? Ta Dẫn Cả Thôn Ăn Sung Mặc Sướng - Chương 333

Cập nhật lúc: 2025-12-02 05:17:47
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Màn đêm buông xuống, đuốc và đèn lồng thắp lên. Tống đại thẩm phá lệ uống vài chén rượu nếp, mặt ửng hồng. Bà nắm tay Tống Thanh Việt và Lưu thị, : “Việt Việt, Lưu gia tử, ... Mấy năm nay Nhị Đản như , lòng như d.a.o cắt. Đêm nào ngủ cũng nghĩ, nếu Nhị Đản khỏi bệnh, bảo cũng chịu...”

 

Nước mắt bà rơi lã chã: “Giờ thì , Nhị Đản khỏi thật ! Tâm nguyện lớn nhất đời cuối cùng cũng thành hiện thực!”

 

Mẹ Xuyên T.ử khuyên: “Tống đại thẩm, đây là chuyện vui tày trời, lên chứ.”

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

vui, vui lắm chứ!” Tống đại thẩm lau nước mắt , “Nếu nhờ Thanh Việt nha đầu hỏi thăm và cho mượn tiền, nhờ Vương chưởng quầy cùng, nhờ giúp chăm nom nhà cửa ruộng vườn... chúng ngày hôm nay?”

 

Tống Đại Xuyên cũng nâng chén rượu, đàn ông trầm mặc ít lời giờ mắt cũng rưng rưng: “ Tống Đại Xuyên lời ý . Chén rượu kính ! Sau nhà ai việc cần, Tống Đại Xuyên tuyệt hai lời!”

 

Vương chưởng quầy với Tống Thanh Việt: “Trần lang trung hài lòng với sự hồi phục của Nhị Đản. Ông bảo tĩnh dưỡng thêm thời gian nữa là Nhị Đản sẽ giống hệt những đứa trẻ bình thường.”

 

Nhìn Nhị Đản đùa giữa đám trẻ con, Tống Thanh Việt thấy ấm lòng. Giờ khắc , nàng cảm nhận sâu sắc tình nghĩa giữa với ở chốn Đào Nguyên nhỏ bé trân quý bao.

 

Đêm khuya, tiệc tan. Gia đình Tống Thanh Việt đường về, ánh trăng chiếu xuống những thửa ruộng cấy xong, tất cả đều tràn đầy hy vọng.

 

“Tỷ tỷ,” Tống Dữ bỗng , “Ca ca Nhị Đản khỏi bệnh , quá.”

 

Tống Thanh Việt xoa đầu em, bầu trời đầy , khẽ : “Ừ, thật .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/luu-day-linh-nam-ta-dan-ca-thon-an-sung-mac-suong/chuong-333.html.]

 

Trong đêm xuân , Đào Nguyên thêm một gia đình trọn vẹn, thêm một niềm hy vọng ấm áp.

 

Ngày hôm khi gia đình Tống Đại Xuyên trở về, cuộc sống trở về nhịp điệu thường ngày. Vợ chồng ông dậy từ tờ mờ sáng đồng để tất nốt phần việc giúp. Thực dân làng gần xong, chỉ còn chút ít việc, ước chừng vài ngày là xong xuôi.

 

“Cha, , cho con giúp với.” Nhị Đản bưng bát t.h.u.ố.c sắc xong, ánh mắt tha thiết.

 

Tống đại thẩm xua tay lia lịa: “Không , con vất vả lắm mới chữa khỏi bệnh, tĩnh dưỡng thêm. Việc đồng áng cha lo .” Tống Đại Xuyên cũng vỗ vai con: “Nghe lời, ở nhà nghỉ ngơi cho khỏe. Buồn thì sang nhà tỷ tỷ Thanh Việt tìm Vương chưởng quầy trò chuyện.”

 

Thế là hễ rảnh Nhị Đản chạy sang nhà Tống Thanh Việt. Vương chưởng quầy thương khỏi bệnh , thường giảng giải y lý cho . Tống Ngật và Tống Dữ càng coi Nhị Đản là bạn chơi thiết nhất, ba đứa trẻ như hình với bóng.

 

Chiều hôm trời xuân tươi . Gia đình Tống Thanh Việt quây quần trong sân. Lưu thị may vá, Tống Thanh Việt uống cùng sư phụ, nhấm nháp bánh hồng khô từ năm ngoái, thật thư thái. Thúy Thúy nhiều món ăn vặt lạ miệng, bọn trẻ xúm ăn uống vui vẻ. Nhị Đản và Vương chưởng quầy cũng ở đó, ăn trò chuyện.

 

“Tỷ tỷ Thanh Việt ?” Nhị Đản hào hứng kể chuyện huyện thành, “Chúng giả một nhà, đường gọi sư phụ là ông nội, cứ tưởng chúng chạy nạn đấy!”

 

Vương chưởng quầy vuốt râu : “Dọc đường , tình hình hạn hán bên ngoài nghiêm trọng hơn Đào Nguyên chúng nhiều. Ruộng đồng nứt nẻ nhét nắm tay, gần như thể cày bừa. Nghe triều đình phát lương thực và hạt giống cứu tế, nhưng dân đói quá ăn sạch cả hạt giống .”

 

Mọi đều dừng tay, chăm chú lắng . “Năm ngoái lũ lụt cuốn trôi của cải, năm nay hạn hán, đúng là cho đường sống.” Vương chưởng quầy thở dài, chợt nhớ điều gì, với Tống Thanh Việt, “Việt Việt, còn một chuyện nữa. Nghe Tống huyện thừa định gả đại tiểu thư Tống gia cho đại công t.ử Lý phủ là Lý Vân Đình.”

 

 

 

Loading...