Lưu đày Lĩnh Nam? Ta Dẫn Cả Thôn Ăn Sung Mặc Sướng - Chương 338

Cập nhật lúc: 2025-12-02 12:13:07
Lượt xem: 30

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

“Chứ còn gì nữa!” Tống Đại Xuyên vốc nước rửa mặt, tận hưởng sự mát lạnh, “Bên ngoài hạn hán nứt nẻ cả đất, may mà thôn bốn bề là rừng. Ông trời mưa thì lòng đất vẫn còn nước cứu mạng.”

 

Dân làng bàn tán xôn xao, ánh mắt lấp lánh khao khát. Tống Thanh Việt lên tảng đá xanh, lớn: “Bà con, chúng nắm kỹ thuật đào giếng, chi bằng rèn sắt khi còn nóng, giúp mỗi nhà đào một cái giếng! Tuy vất vả chút nhưng giếng, trời hạn chúng vẫn nước sạch để dùng!”

 

Lưu Đại Ngưu hưởng ứng đầu tiên: “Thanh Việt t.ử đúng! Chúng đồng tâm hiệp lực đào giếng cho cả thôn!” “! Cùng đào giếng! Ông trời mưa thì chúng mượn nước từ lòng đất!”

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Khí thế dân làng dâng cao. Dưới sự trù tính của Tống Thanh Việt, phong trào đào giếng rầm rộ bắt đầu. Trai tráng chia ba tổ do Tống Thanh Việt, Tống Đại Xuyên và Lưu thúc dẫn đầu, lượt giúp từng nhà.

 

Tống Thanh Việt cùng A Tiến phụ trách chọn vị trí và chỉ đạo kỹ thuật. Tại nhà Lưu thúc, nàng chỉ góc sân đầy rêu xanh: “Chỗ , bên chắc chắn mạch nước.” Lưu Đại Ngưu lập tức vung cuốc. Quả nhiên, đào sâu một trượng là nước. Hai ngày , nhà Lưu thúc cái giếng sâu hai trượng.

 

Tiếp đến là nhà Tống Đại Xuyên. Có kinh nghiệm, giếng đào càng nhanh. Tống Đại Xuyên còn xây miệng giếng bằng đá xanh và nắp gỗ. “Đây là giếng cứu mạng của chúng đấy!” Ông vuốt ve thành giếng vui mừng.

 

Tuy nhiên, lúc nào cũng suôn sẻ. Đến nhà Lưu Xuyên T.ử thì gặp khó khăn. “Thanh Việt tử, chỗ đào nữa!” Người giếng hô lên, “Bên đá tảng!”

 

Tống Thanh Việt xuống kiểm tra, đáy giếng là tầng đá cứng, cuốc chim bổ chỉ để vệt trắng. “Xong !” Mẹ Xuyên T.ử cuống lên, “Làm bây giờ? Chẳng lẽ nhà đào giếng?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/luu-day-linh-nam-ta-dan-ca-thon-an-sung-mac-suong/chuong-338.html.]

 

Mọi đều lo lắng. Đào giếng tầng đá phiến chẳng khác nào Ngu Công dời núi. Tống Thanh Việt bình tĩnh quan sát hướng tầng đá leo lên, trong sân. Nàng dừng gốc hòe già bên ngoài tường rào. “Thím Xuyên T.ử đừng lo,” nàng chỉ gốc hòe, “Cây tươi thế , bên chắc chắn nước. Chúng thử đào ngoài sân xem.”

 

“Ngoài sân?” Cha Xuyên T.ử do dự, “Thế lấy nước bất tiện lắm.” “Còn hơn giếng.” Tống Thanh Việt an ủi, “Chỗ cách tường rào hai mươi bước thôi, con đường nhỏ là dễ dàng.”

 

Tống Thanh Việt chọn điểm mới gốc hòe, dùng xà beng thăm dò thấy đá mới cho đào. Quả nhiên, đào sâu một trượng rưỡi thì nước ngầm tuôn ào ạt. Cả nhà Lưu Xuyên T.ử mừng rỡ khôn xiết. “Thanh Việt nha đầu, cháu đúng là phúc tinh của nhà ! Cái gì cháu cũng , thần thật! Ta cứ tưởng cả thôn mỗi nhà giếng!” Mẹ Xuyên T.ử nắm tay Tống Thanh Việt cảm động .

 

Từ kinh nghiệm đó, Tống Thanh Việt càng cẩn thận hơn khi chọn vị trí: quan sát t.h.ả.m thực vật, thử độ ẩm đất, dùng xà beng dò đá ngầm.

 

Khi đào giếng cho quả phụ Tôn, gặp tầng cát chảy (lưu sa), nước bùn đục ngầu rỉ từ vách giếng. Tống Thanh Việt lập tức cho dừng, gia cố vách giếng bằng phên tre đan và chèn đá vụn đất sét tầng lọc. Sau một ngày đêm chiến đấu, cuối cùng cũng khống chế cát chảy, lấy nước trong.

 

Gian nan nhất là nhà lão Trần sườn đồi, đất nhiều đá vụn, đào cực khó. Cuốc mòn vẹt cả ba cái. A Tiến, Đại Ngưu và mấy thanh niên tay phồng rộp, sức lực cạn kiệt nhưng ai bỏ cuộc. “Hay là thôi ,” lão Trần đành lòng, “ già , gánh nước suối cũng quen. Nếu suối cạn thì sang nhà các xin nước, chắc chê ông già .”

 

“Sao thế !” Tống Thanh Việt lau mồ hôi, “Đào Nguyên nhà nào cũng giếng, thiếu một ai!” Nàng dùng t.h.u.ố.c nổ phá đá. Một tiếng nổ trầm đục, đá vụn tơi , việc đào bới dễ dàng hơn nhiều.

 

Cứ thế, sự dẫn dắt của Tống Thanh Việt, công cuộc đào giếng tiến triển vững chắc. Mỗi ngày từ sáng sớm đến chiều tối, nhóm thợ đào giếng việc miệt mài, trở về với đầy bùn đất và nụ mãn nguyện. Lưu thị xót con gái và A Tiến, thường xuyên nấu món ngon bồi bổ cho họ. Bàn tay A Tiến chai sạn dày cộp, còn phồng rộp nữa.

 

 

Loading...