Hành trình buổi chiều thuận lợi lạ thường.
Có lẽ vì nóng lòng về nhà, ba nhanh hơn nhiều. Khi mặt trời ngả về tây, họ một nửa quãng đường.
"Phía chỗ lắm," A Tiến chỉ về phía , "Có con suối nhỏ, địa thế bằng phẳng, khéo để hạ trại."
Quả nhiên, qua một khúc cua, mắt hiện một bãi đất cắm trại lý tưởng. Một dòng suối trong vắt chảy róc rách, bên bờ một bãi cỏ nhỏ, bốn phía thoáng đãng, cây to che khuất tầm .
"Chỗ thật!" Đại Ngưu đặt hành lý xuống, vươn vai thư giãn đôi vai đau nhức, "Có nước, thoáng đãng, cắm trại là thích hợp nhất!"
Ba phân công hợp tác, nhanh dựng xong một túp lều đơn sơ. A Tiến và Đại Ngưu múc nước bên suối, còn Tống Thanh Việt thì sắp xếp đồ đạc dùng cho buổi tối.
Màn đêm buông xuống, một vầng trăng sáng nhô lên, ánh trăng bàng bạc rải khắp mặt đất.
A Tiến và Đại Ngưu nhặt nhiều củi khô, đốt lửa trại lều, nướng bánh bột ngô và thịt khô mang theo. Những con tằm nhỏ trong lều yên lặng ăn lá dâu, phát tiếng sột soạt nhỏ.
Tống Thanh Việt tảng đá lớn bên bờ suối, cảnh sắc mắt đến xuất thần. Ánh trăng in bóng xuống dòng suối, nhẹ nhàng đung đưa theo gợn sóng; hình dáng dãy núi phía xa ánh trăng trông thật nhu mì; tiếng nước chảy róc rách như một bản khúc bao giờ dứt.
Cảnh tượng như thế , kiếp trâu ngựa "996" ở hiện đại đại khái cả đời cũng chẳng thấy ! Đây mới thực sự là thả lỏng cả thể xác lẫn tinh thần, trả bản cho chính !
"Minh nguyệt tùng gian chiếu, thanh tuyền thạch thượng lưu..." (Trăng sáng chiếu qua rừng tùng, suối trong chảy đá...) Nàng kìm lòng đậu mà ngâm nga thành tiếng. Cổ nhân quả sai! Ngày lành cảnh thời khắc như , Tống Thanh Việt cũng hưởng thụ !
Đại Ngưu đang nướng bánh ngẩng đầu lên, ngây ngô hỏi: "Thanh Việt tử, chuyện văn vẻ thế gì? Hai hiểu !"
A Tiến cũng ném tới ánh mắt nghi hoặc.
Tống Thanh Việt giải thích: "Ta là đang phong cảnh thật , tâm trạng cũng , cảm giác đặc biệt an nhàn..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/luu-day-linh-nam-ta-dan-ca-thon-an-sung-mac-suong/chuong-349.html.]
"Cái thì hiểu!" Đại Ngưu lập tức tiếp lời, " là an nhàn thật! Có ăn uống, chỗ ngủ, nhiệm vụ cũng thành xong xuôi, còn gì an nhàn hơn thế nữa!"
Ba quây quần bên đống lửa ăn tối, ánh lửa hắt lên khuôn mặt họ đỏ hồng. A Tiến cẩn thận lật miếng thịt khô đang nướng, Đại Ngưu ngấu nghiến ăn bánh nướng, Tống Thanh Việt thì nhấm nháp từng miếng nhỏ mứt hoa quả mua ở huyện Hùng Nam.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
"Đợi về đến thôn," Tống Thanh Việt khao khát , "Chúng tiên xây nhà nuôi tằm, khung cửi. Đợi đến mùa thu là thể thấy vải do chính chúng dệt ."
"Đến lúc đó," trong mắt A Tiến lóe lên tia sáng, "Ta dệt cho cô nương, phu nhân và cả Thúy Thúy những tấm lụa nhất để may y phục."
Đại Ngưu cũng hào hứng : "Ta cho nương mặc áo bông mới!"
Đêm khuya, đống lửa dần tàn.
Ba xuống trong lều, qua khe hở của lều còn thể thấy bầu trời đầy .
Tiếng suối chảy róc rách như một bài hát ru, nhanh đưa ba mệt nhoài vì cả ngày đường chìm giấc mộng .
Đêm khuya thanh vắng, ánh trăng sáng như dải lụa.
Tống Thanh Việt đang ngủ say bỗng trở , mơ hồ thấy một trận tiếng kim loại va chạm, xen lẫn trong đó là vài tiếng rên rỉ trầm đục.
Nàng mơ mơ màng màng nghĩ trong giấc mộng: Giấc mơ thật kỳ quái, còn tiếng đao kiếm... Chẳng lẽ do kiếp xem phim kiếm hiệp nhiều quá, gần đây hoài niệm nên ngày nghĩ gì đêm mơ nấy?
Âm thanh những biến mất mà ngược càng lúc càng rõ ràng.
Giờ phút , nàng rõ mồn một tiếng binh khí xé gió, còn tiếng bước chân nặng nề, thậm chí thể phân biệt tiếng thở dốc dồn dập của ai đó.
Tống Thanh Việt choàng mở mắt, tim đập thình thịch, lúc mới ý thức căn bản là đang mơ.