Lưu đày Lĩnh Nam? Ta Dẫn Cả Thôn Ăn Sung Mặc Sướng - Chương 361

Cập nhật lúc: 2025-12-05 00:12:46
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

lúc , lông mi Chu Dĩ Uyên khẽ rung động, từ từ mở mắt .

 

Hắn ngơ ngác quanh bốn phía: Căn phòng nông gia đơn sơ, tường bằng gạch mộc, cửa sổ gỗ thô ráp, trong khí thoang thoảng mùi thảo dược.

 

Xuyên qua cửa phòng mở rộng, thấy một lão giả đang sắp xếp d.ư.ợ.c liệu ngoài sân, bèn dè dặt mở miệng: "Lão nhân gia," giọng khàn đặc vì lâu ngày uống nước, "Nơi ? Là ngài cứu ?"

 

Vương chưởng quầy tiếng , thấy tỉnh thì vui mừng vuốt râu : "Cậu cuối cùng cũng tỉnh , còn tỉnh thì lão phu sắp nghi ngờ y thuật của chính mất! Không lão phu cứu , là do đồ nhi của nhặt đường mang về."

 

Chu Dĩ Uyên giãy giụa dậy, nhưng lập tức động đến vết thương, đau đến mức hít hà một . Vương chưởng quầy vội vàng tiến lên đỡ lấy : "Đừng lộn xộn, thương nhẹ . Vết thương vai trái đặc biệt nghiêm trọng, suýt chút nữa là tổn thương đến tâm mạch ."

 

"Đa tạ ngài và đồ nhi của ngài." Chu Dĩ Uyên dựa đầu giường, cẩn thận hỏi: "Không ... những kẻ truy sát ..."

 

"Đều giải quyết cả ." Vương chưởng quầy xua tay, "Đồ nhi , đêm đó ba tên hắc y nhân, đều bỏ mạng. Cậu nghề gì ? Sao chọc kẻ thù lợi hại như thế?"

 

Ánh mắt Chu Dĩ Uyên lóe lên, trầm ngâm một lát mới : "Vãn bối... Vãn bối là thương nhân ngang qua, đạo tặc cướp bóc, suýt nữa bỏ mạng." Tuy yếu ớt, nhưng trong lời vẫn giữ sự cẩn trọng vốn .

 

Vương chưởng quầy tuy thấy khí độ bất phàm, giống thương nhân bình thường, nhưng cũng tiện hỏi nhiều, chỉ nhàn nhạt gật đầu: "Nếu thế, cứ ở đây dưỡng thương cho ." Nói gọi vọng ngoài: "Thúy Thúy, nấu chút cháo loãng mang lên đây."

 

Chỉ chốc lát , Thúy Thúy bưng tới một bát cháo nóng hổi. Chu Dĩ Uyên mấy ngày ăn cơm, đói lả , nhận lấy bát cháo liền húp từng ngụm lớn.

 

Cháo ấm trôi xuống bụng, cái dày rỗng tuếch mấy ngày cảm thấy một cơn đau rát, khiến kìm nhíu chặt mày.

 

"Uống chậm thôi," Vương chưởng quầy nhắc nhở, "Cậu nhiều ngày ăn cơm, dày yếu, cần từ từ thích nghi."

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

lúc , ngoài sân truyền đến tiếng bước chân và tiếng . Tống Thanh Việt và A Tiến hái dâu về. Thúy Thúy phấn khích chạy đón: "Cô nương, ca ca, tỉnh !"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/luu-day-linh-nam-ta-dan-ca-thon-an-sung-mac-suong/chuong-361.html.]

 

"Thật ?" Tống Thanh Việt mừng sợ, vội bỏ gùi xuống, "Để xem!"

 

A Tiến chút do dự: "Cô nương, ... ăn cơm đây." Nói kéo Thúy Thúy về phía nhà bếp. Hắn vẫn nghĩ nên đối mặt với vị " thương" như thế nào.

 

Trong sương phòng, Chu Dĩ Uyên đang quan sát cảnh xa lạ .

 

Là một Tướng quân Vương gia kinh bách chiến, từng trải qua vô hiểm cảnh, nhưng giờ phút ở trong căn phòng nông gia nhỏ bé, trong lòng chút thấp thỏm. Mọi thứ ở đây đều mộc mạc, nhưng toát lên một sự yên bình khó tả.

 

lúc , cửa phòng nhẹ nhàng đẩy . Khi Chu Dĩ Uyên rõ khuôn mặt tới, khỏi ngẩn .

 

"Là cô! Tống nhị tiểu thư!"

 

Tống Thanh Việt ngược sáng ở cửa, mặt mang theo ý nhàn nhạt: "Xem Vương gia vẫn còn nhớ rõ dân nữ."

 

Chu Dĩ Uyên kinh ngạc nàng, trong lúc nhất thời nên gì. Hắn ngàn vạn ngờ tới, ở cái thôn sơn cước xa xôi , thế mà gặp Tống Thanh Việt - từng chữa thương cho tại huyện nha Hoài Viễn.

 

"Nơi ?" Chu Dĩ Uyên rốt cuộc tìm giọng của , "Vì ở đây?"

 

Tống Thanh Việt phòng, xuống chiếc ghế gỗ giường: "Nơi là thôn Đào Nguyên, nhà của . Còn vì ở đây..." Nàng mỉm , "Câu nên để hỏi Vương gia mới . Ngài nên dưỡng thương ở huyện Hoài Viễn ? Sao chạy đến nơi rừng thiêng nước độc , còn thương nông nỗi ?"

 

Thần sắc Chu Dĩ Uyên ngưng trọng, tựa hồ nỗi niềm khó . Hắn trầm mặc một lát mới chậm rãi : "Việc dài dòng..."

 

Ngoài cửa sổ, ánh nắng , cây hồng già trong sân, mấy chú chim sẻ đang ríu rít kêu.

 

 

 

Loading...