Tống Thanh Việt đến bên hồ sen. Dưới ánh nắng sớm đầu hạ, mặt nước mênh mông, sóng nước lăn tăn, sen mới trồng nhú lá non xanh mướt, lơ thơ nổi mặt nước. Dâu và mía bờ mọc khả quan, một vùng sinh cơ bừng bừng. sâu làn nước vẻ quá mức yên tĩnh và trống trải.
" , dễ hơn ..." Tống Thanh Việt lẩm bẩm, đôi mày thanh tú nhíu chặt .
Nàng nhớ tới xã hội hiện đại, cá giống thể mua lượng lớn qua các trại nuôi, nhưng ở cái vùng núi sâu Lĩnh Nam thời cổ đại sản xuất lạc hậu , đó căn bản là chuyện viển vông.
Chẳng lẽ thực sự từ bỏ kế hoạch thể phong phú nguồn thức ăn cho thôn Đào Nguyên ?
Nàng cam lòng. Cái hồ sen là do họ từng cuốc từng xẻng khai phá từ cái đầm lầy đầy đỉa, ngưng tụ tâm huyết của cả thôn.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Hiện giờ nước, củ sen, nếu thể thành công nuôi thêm cá, đó chính là mô hình cộng sinh cá - sen chân chính, một vòng tuần .
"Biện pháp luôn nhiều hơn khó khăn." Tống Thanh Việt hít sâu một , xoay với Tống Đại Xuyên và Lưu thúc cũng đang lộ vẻ khó xử, "Lưu thúc lo lắng là đúng, cá giống quả thực là một vấn đề nan giải. chúng thể vì khó mà .
Con thấy thế , tiên chúng vận động trong thôn, tìm kiếm kỹ lưỡng tất cả các dòng suối nhỏ, vũng nước, thậm chí cả những vũng nước tạm thời hình thành mưa trong phạm vi thôn Đào Nguyên. Phàm là tìm cá nhỏ, trứng cá đều cẩn thận thu thập . Đồng thời, cũng nghĩ xem cách nào khác ..."
Liên tiếp hai ngày, thôn Đào Nguyên gần như viên xuất động, già trẻ gái trai đều trận, men theo những dòng suối nhỏ uốn lượn trong thôn để tìm kiếm kỹ càng.
Tống Thanh Việt, A Tiến, Đại Ngưu, Tống Đại Xuyên, Lưu thúc, Vương Đại Lực, Nhị Ngưu và các thanh niên trai tráng mò mẫm trong dòng nước suối sâu ngang đầu gối. Bọn trẻ con thì xách thùng gỗ, cái rổ, cẩn thận tìm kiếm ở những chỗ cỏ nước um tùm bên bờ, đến khe đá cũng bỏ sót.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/luu-day-linh-nam-ta-dan-ca-thon-an-sung-mac-suong/chuong-372.html.]
Nước suối mát lạnh, tiếng nước róc rách, chim hót trong rừng lảnh lót, vốn nên là cảnh tượng khoan khoái, nhưng tâm trạng dần trầm xuống theo thời gian.
Thứ tìm phần lớn là đám cá lòng tong dài bằng ngón tay, hoặc là loại cá tạp nhỏ xương khó lớn, thi thoảng vớt vài con to một chút thì là giống hung dữ, thích hợp nuôi ghép với các loài cá ăn cỏ.
Nhìn cá nhỏ lưa thưa, chủng loại lộn xộn trong thùng gỗ, mặt ai nấy đều khó giấu vẻ thất vọng.
"Haizz, bận rộn hai ngày trời mà chỉ thu hoạch từng ." Đại Ngưu thẳng eo, đ.ấ.m đấm cái lưng đau nhức, chút "thành quả" trong thùng, ồm ồm , "Thanh Việt tử, thấy là thôi ? Không cá ăn cũng chẳng , thú rừng núi cũng ít, chịu khó săn thêm chút là ! Vì chút cá giống cỏn con mà phí công lớn thế, đáng!"
Tống Đại Xuyên vẫn xổm bên suối, đám cá nhỏ bơi lội trong thùng, vẻ mặt đầy tiếc nuối: "Lời thì thế, nhưng cứ nghĩ đến cái hồ sen rộng mấy chục mẫu của chúng , nước sâu suối nguồn mà cứ để như , lòng cứ như mèo cào !
Nếu nuôi cá, đến cuối năm nhà nào cũng chia vài con cá lớn ăn Tết, bọn trẻ con cũng thường xuyên uống canh cá, chuyện bao! Cứ thế từ bỏ, tiếc quá!"
Tống Thanh Việt lau bọt nước b.ắ.n lên mặt, về phía hạ lưu dòng suối, cau mày.
Nàng cũng cứ tìm ở ngọn nguồn suối nhỏ thế thì hiệu suất quá thấp, tài nguyên cũng hữu hạn.
Buổi trưa, Tống Thanh Việt thu xếp về nhà ăn cơm , ai nấy đều đem cá giống tìm gửi tạm ở nhà nàng. Vừa bước cửa nhà, trong đầu nàng lờ mờ hiện lên một ý tưởng, đang định mở miệng: "Mọi đừng nản chí, con cách , chúng thể..."
"Men theo dòng suối xuống, quá mười dặm, nhất định sẽ đổ sông lớn." Một giọng lạnh nhạt mà rõ ràng đột ngột cắt ngang lời nàng.
Mọi theo hướng phát tiếng , chỉ thấy Chu Dĩ Uyên Vương chưởng quầy dìu từ lúc nào, đang chiếc ghế tre lớn phơi nắng cửa đông sương phòng.