Hắn mặc bộ áo vải thô mà Lưu thị sửa từ quần áo cũ của A Tiến, giặt sạch sẽ, nhưng dáng vẫn đĩnh đạc, dù cũng toát khí trường thể coi thường.
Ánh mắt bình thản về phía dòng suối, giọng điệu chắc chắn, như thể đang trần thuật một sự thật đơn giản nhất trần đời.
"Nước chảy chỗ trũng, suối nhỏ tụ thành sông, trong sông lớn thể cá?" Nói xong, thậm chí còn ghét bỏ liếc Tống Thanh Việt một cái, đôi môi mỏng khẽ mở, nhẹ bẫng nhả hai chữ: "Thật ngốc."
"Ngươi!" Tống Thanh Việt sự cắt ngang bất thình lình và lời nhận xét chút khách khí của cho tức đến suýt nhảy dựng lên, hai má đỏ bừng trong nháy mắt.
Nàng chỉ tay Chu Dĩ Uyên, "ngươi" nửa ngày mới tìm giọng của , bực bội phản bác: "Ta cũng định là xuôi dòng xuống tìm sông lớn đấy chứ! Ngươi... ngươi cướp lời ! Còn mắng nữa! Ngươi mới ngốc! Cả nhà ngươi đều... đều cái đó!"
Nàng rốt cuộc vẫn nhớ đối phương "cả nhà" là vương tộc đương kim Đại Bắc triều, bèn tém tém sự càn rỡ , bởi vì ở thời cổ đại vương quyền lớn hơn hết thảy. Chữ "ngốc" đến bên miệng đành nuốt ngược trở , nghẹn đến mức n.g.ự.c phập phồng.
Chu Dĩ Uyên như thấy lời kháng nghị của nàng, cũng lờ ánh mắt như phun lửa , dứt khoát nhắm mắt , dựa ghế tre, bày vẻ "bổn vương lười so đo với cô", nhàn nhã hưởng thụ ánh nắng ấm áp đầu hè.
Cứ như thể câu thức tỉnh , và cả câu trào phúng tức c.h.ế.t , đều chỉ là thuận miệng nhắc tới, chẳng liên quan gì đến .
Cái điệu bộ của càng Tống Thanh Việt ngứa răng. giận thì giận, nàng thể thừa nhận, lời tên đáng ghét đúng là điều nàng đang nghĩ tới, hơn nữa còn "nhất châm kiến huyết" (một kim thấy m.á.u - thẳng vấn đề).
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/luu-day-linh-nam-ta-dan-ca-thon-an-sung-mac-suong/chuong-373.html.]
A Tiến cô nương nhà chịu thiệt mà thể thừa nhận đối phương đúng, nén tiến lên giảng hòa: "Cô nương, Chu... Chu công t.ử lý đấy ạ. Chúng tìm ở mấy cái mương nước đầu nguồn quả thực khó thu hoạch.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Chi bằng cứ theo ý ngài định, men theo dòng suối lớn nhất xuống , tìm sông lớn chắc chắn sẽ cách!"
Lưu thúc cũng vuốt râu gật đầu: " là đạo lý . Tục ngữ câu 'suối nhỏ về sông lớn', mạch nước thôn Đào Nguyên chúng cuối cùng chắc chắn sẽ đổ hệ thống sông ngòi Lĩnh Nam. Chỉ là đường núi khó , xuống bao xa."
Tống Đại Xuyên vỗ đùi: "Xa mấy cũng ! Vì cá trong hồ sen của chúng , đáng giá! Thanh Việt nha đầu, con lên tiếng , chúng tổ chức nhân thủ ngay!"
Bị Chu Dĩ Uyên "khích" một cái như , Tống Thanh Việt ngược nhanh chóng bình tĩnh , cái tính chịu thua cũng trỗi dậy.
Nàng hung hăng trừng mắt kẻ "đầu têu" đang nhắm mắt dưỡng thần nắng như thể sự đời chẳng liên quan gì đến , đó xoay , ánh mắt quét qua các thôn dân mặt, giọng trong trẻo và kiên định:
"Chu... Chu công t.ử nhắc nhở đúng!" Nàng gần như nghiến răng hai chữ "nhắc nhở", "Chúng thể chỉ chằm chằm chút nước mắt. Tống thúc, Lưu thúc, phiền hai chọn lựa mấy thanh niên trai tráng đường giỏi, quen thuộc đường núi, mang theo túi nước và lương khô. A Tiến, Đại Ngưu, hai chuẩn ít dây thừng chắc chắn và vợt cá.
Hôm nay chúng xuất phát ngay, men theo con suối xuống hạ lưu, tìm thấy sông lớn, tìm thấy cá giống thích hợp thì quyết bỏ qua!"
"Được!" Mọi đồng thanh hưởng ứng, sĩ khí xuống thấp trong nháy mắt thắp . Bọn trẻ con tuy thể theo cũng phấn khích vây quanh lớn ríu rít, như thể thấy sông lớn rộng lớn hùng vĩ mắt.
Rất nhanh, một tiểu đội tìm cá do Tống Thanh Việt dẫn đầu, gồm A Tiến, Đại Ngưu, Tống Đại Xuyên, Vương Đại Lực và bảy tám thanh niên trai tráng tập kết xong. Họ mang theo dụng cụ và thức ăn, ánh mắt dõi theo của dân làng, dọc theo con suối lượng nước dồi dào nhất ở đầu thôn, bước lên hành trình xuôi dòng.